Con Người không có Nước-Như không thấy Mặt Trời


Thứ Hai, 17 tháng 6, 2013

TRƯỜNG SINH HỌC DƯỠNG SINH

Kinh ngạc... chiến thắng "án tử hình" ung thư (Kỳ I)

Thứ tư - 16/05/2012 23:10

Kỳ I:  Thoát bệnh ung thư nhờ... ngồi im như tượng


       Lời Tòa soạn: Những tưởng mắc bệnh ung thư là dính “án tử hình”, nhiều người bị bệnh viện trả về chờ chết. Song, kỳ lạ thay, trong nỗi tuyệt vọng tận cùng kia, nhiều bệnh nhân đã được lời dặn dò của cha ông xưa giúp ứng nghiệm: “Bệnh quỷ khắc có thuốc tiên”. Họ đã tìm đến thuốc Nam, các phương pháp chữa bệnh có vẻ như huyền bí, mơ hồ, vẻ như “khó tin” nhưng thành công thì lại thật sự. Có khi là ngồi thiền thu hút năng lượng của vũ trụ. Có khi là uống lá lẩu của núi rừng mà bí quyết chọn tìm này đến từ nghìn năm lịch sử Việt Nam hay từ những vùng đất huyền thoại xa xôi như Tây Tạng. Thế rồi, nhiều bệnh nhân đã “cãi trắng, cãi thắng” trước cái “phiên tòa” mà Diêm Vương vừa tuyên án tử hình cho mình, trước sự ngạc nhiên của giới khoa học, cũng như của… chính bản thân người bệnh.
          Hình như chưa có ai so sánh mức độ cận kề, cầm chắc cái chết của bệnh ung thư với “án tử đã tuyên” – HIV/AIDS. Nhưng rõ ràng, với sự phát triển của y học, nhiều thứ thuốc can thiệp chống suy giảm miễn dịch đã giúp bệnh nhân HIV bớt thảm sầu, kéo dài sự sống được hàng chục năm. Trong khi đó, ung thư đang “chiếm thế thượng phong” trong việc kéo thần chết về gần hơn, gần sát sàn sạt với mỗi bệnh nhân xấu số. Các bệnh viện ung bướu (gọi tắt là viện K) ở các thành phố lớn như Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh luôn dẫn đầu bảng trong hệ thống các khu vực y tế quá tải thảm hại nhất Việt Nam. Môi trường suy thoái, thức ăn độc hại tràn lan khiến tỷ lệ người mắc ung thư ở Việt Nam ngày càng cao ở mức báo động đỏ.
          “Đụng dao kéo” và truyền hóa chất độc hại vào tiêu diệt mầm mống ung thư trong cơ thể bệnh nhân cũng có nghĩa là người ta đang dùng hóa chất cực độc tiêu diệt sự sống vốn đã héo úa trong chính cơ thể người bệnh theo cơ chế “đánh chuột đánh vỡ luôn cả đồ quý”. Bên cạnh cái sự cực kỳ tốn kém về kinh phí, người bệnh cũng ít có khả năng kéo dài sự sống. Trước thảm cảnh đó, nhiều bệnh nhân và người nhà đã tìm đến phương án liều mạng nhất: xin về quê để chờ... chết.
          Người đi “điều tra tố cáo” trở thành đệ tử của chính “bà tiên áo trắng”
                          Cô Hồ Thị Thu  -  Ảnh: Nhật Minh.

          Chuyện của người đàn bà sau đây gần giống như tấn “bi kịch phổ biến” kể trên, chỉ có điều rằng phần kết của nó rất có hậu. Bà tên là Hồ Thị Thu, sinh năm 1955, người ở xóm Hiệp Tổng, thôn Hội Vân, xã Cát Hiệp, huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định, là người bị ung thư vú, đã di căn hỏng thận và hầu như toàn bộ nội tạng. Bệnh viện đã trả bà về để chờ chết. Gia đình đã đóng quan tài cho bà rồi nhưng có người mách đi ngồi thiền, chữa bệnh bằng Năng lượng Trường Sinh học ở Bình Dương. Có bệnh thì vái tứ phương, bà Thu tập ngồi thiền. Rồi nhờ “thuốc tiên” của dòng suối nước nóng tự nhiên lên tới 85ºC cạnh nhà mình, nhờ ông thầy tận tâm hướng dẫn mở Luân xa (huyệt đạo) trong 14 tháng 21 ngày, bà Thu đã sống khỏe đến nay là… 22 năm. Triệu chứng duy nhất còn lại của căn bệnh cực kỳ hiểm nghèo ấy trên cơ thể bà hiện nay ấy là khi trái gió trở trời bà vẫn ho ra một… bụm máu tươi. Để cảm ơn cái duyên trời đất đã ban cho mình sống sót, bà Thu cùng chồng là ông Võ Ngọc Anh đã đem toàn bộ gia sản, đem nhiều nghìn mét vuông vườn điều, đất ở của mình ra làm nơi truyền dạy bí kíp ngồi thiền chữa bệnh cho đồng bào cả nước mà không lấy bất cứ khoản thù lao nào. Đến nay, bà và các cộng sự (hầu hết là những người ung thư từ cõi chết trở về) đã có “trường” dạy học viên, với tổng số người được thống kê kỹ càng trong sổ sách là: 60.000 người! Tâm đức cứu nhân độ thế của bà Thu đã được cơ quan chức năng ghi nhận bằng nhiều bằng khen, nhiều danh hiệu,... và bà tự hào đăng đàn trong các cuộc hội thảo, tập huấn quy mô quốc gia, chỉ với mong muốn duy nhất: nhân rộng mô hình “ngồi im như tượng” chữa bá bệnh kể trên.
          Tôi có anh bạn đang khỏe như trâu bỗng dưng mắc bệnh trọng, người ta vẫn thường gọi đó là hiện tượng “đá cũng đổ mồ hôi”. Anh này làm phóng viên điều tra của một tờ báo lớn. Một ngày anh bỗng dưng ngất xỉu khi đưa con đi học, cơn đau làm anh quằn quại, nhe răng ra, con trai lên xe bus nhà trường đón rồi quay lại nhìn bố “nhe răng” cứ nghĩ bố đang cười chia tay mình. Anh bảo, hôm đó anh đã tin đó là lần cuối cùng con anh được nhìn thấy bố, bởi cơn đau như có ai đâm dao vào ngực trái và anh không tin mình còn được sống. Khi tỉnh dậy, bác sỹ bảo: anh bị hở van tim, có kết luận của Bệnh viện Việt Xô (Hà Nội) hẳn hoi. Rồi anh bị chảy máu dạ dày, viêm hang vị, trợt loét bờ cong (kết luận của BV Bạch Mai, Hà Nội). Uống nhiều thuốc Tây, anh bị biến chứng lên cơn đau thận cấp, lại đi cấp cứu, hai bên thận có hai hòn sỏi lớn. Rồi anh bị trầm cảm đánh người vô cớ, đòi tự tử vô cớ. Tất cả bệnh án xếp dày, các bệnh viện lớn như Việt Xô, Bạch Mai kết luận như một “bản án” không nhẹ tí nào.
          Dường như cánh cửa sự sống đã đóng trước anh nhà báo đó. Bỗng dưng, cái ách giữa đàng nó quàng vào cổ: Mẹ anh, 60 tuổi, lại phát hiện bị ung thư, Bệnh viện K Hà Nội đã tiến hành phẫu thuật cắt gần hết dạ dày. Truyền hóa chất cực độc, rụng tóc, chân tay phù nề lở loét, vỡ ven, sút cân, xanh xao, sức khỏe suy kiệt mỗi ngày. Người ta bảo, ung thư là thứ có yếu tố di truyền, anh nhà báo đi soi dạ dày thì phát hiện mình mang bệnh tim, dạ dày, kể cả HP dương tính (virut trong dạ dày gây loét rồi gây ung thư) giống hệt như mẹ.
          Trước sự hoành hành đáng sợ của thuốc Tây dùng liều mạnh, lại không được các bác sỹ hướng dẫn sử dụng và tư vấn cách ăn uống thế nào để giảm trừ tác dụng phụ của hóa chất,… Anh nhà báo hiểu ra và được khuyên tìm đến thuốc Nam và các phương pháp chữa bệnh phương Đông để tự cứu mình và cứu mẹ. Đúng lúc đó, xảy ra tình trạng rất đáng chú ý ở huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ. Đó là việc một người đàn bà áo trắng, nói giọng miền Nam, phong thái khá kỳ lạ xuất hiện. Bà tập hợp vài trăm “tín đồ” đến các điểm sinh hoạt công cộng ở các xã để “giảng đạo”. Bà nói say sưa, nói từ sáng đến đêm với 3 – 4 ca “học viên” nghe giảng. Bà chỉ ăn gạo lứt, uống nước rau quả mà có sức khỏe lạ thường. Trong suốt nhiều ngày, bà cùng các cộng sự và hàng trăm bà con trong khu vực cứ nói chuyện rồi cùng ngồi im như tượng. Có phải người truyền đạo trái phép? Có phải người dụ dỗ lương dân để trục lợi? Có phải một phương pháp chữa bệnh mê tín dị đoan của một “phù thủy” khiến bà con hao tiền tốn sức, tiền mất tật mang? Anh nhà báo được chỉ định lên đường điều tra “chuyện hi hữu” kể trên.
          Những tưởng phải hóa trang, đánh trống ghi tên bằng hồ sơ giả khi xâm nhập các màn ngồi thiền bí ẩn kia, ai ngờ anh nhà báo rất thoải mái được “bà phù thủy” nhận vào lớp nghe giảng, ngồi thiền. Chỉ cần ghi tên trong sổ của một người phụ nữ già yếu (sau này anh biết rằng đó là người có tiền sử bệnh án ung thư thập tử nhất sinh từ cõi chết trở về). Cũng không cần chứng minh thư hay giấy tờ gì, càng không cần đóng bất cứ khoản lệ phí nào. Cầm một tờ báo cũ đến, lót xuống sàn nhà lạnh ngắt (bấy giờ là mùa đông khắc nghiệt), đặt mông mình xuống rồi nghe giảng và ngồi thiền ngày nọ qua ngày kia. Đến bữa ai về nhà nấy, đến giờ lại học. Người học đông đến mức có khi 21 giờ đêm, người đàn bà áo trắng mới chia tay một lớp học gần trăm học viên, rồi lại tiếp tục giảng cho một lớp mới mãi đến… 23 giờ khuya. Để đến sáng hôm sau, 6 giờ sáng, một lớp mới lại bắt đầu.
          Chuyến đi trị giá 300 triệu, chỉ xin mượn bà con một cái rổ
          Người đàn bà áo trắng không lấy gì của ai. Bà bảo, trời cho bà cái duyên tìm được môn học này từ những người tốt khác, và bà được sống, bà muốn cuộc sống còn lại của bà là dâng hiến cho những người bệnh khổ sở khác trên đời này. Bà không có nhu cầu ăn thịt thà cá mú, không cần ở chỗ sạch sẽ rộng rãi, ngoài một góc nhỏ có thể đặt “bàn tọa” và ngồi im như tượng được. Những người già lắm bệnh ở Đất Tổ gọi bà là “cô”, “bà tiên áo trắng”, xưng “chúng em”. Rồi họ mang đủ khoai, sắn, gạo nước, thịt gà lợn đến mong thầy ăn và lấy sức để cứu nhân độ thế. Người đàn bà áo trắng không lấy gì, ngoài việc lấy một cái rổ nhựa để rửa rau. Vì bà ở trọ ở đó bằng tiền của bà, chỗ trọ có người bán rau bà mua bằng tiền túi của bà; nhưng ở đó lại không có người bán rổ nhựa. Sau này, hàng nghìn người ở huyện Cẩm Khê được môn học do người đàn bà áo trắng truyền dạy giúp chữa khỏi bệnh, họ thường thuê những chiếc xe khách trọn gói, chở toàn bộ học viên từ Đất Tổ, vượt quãng đường 1.500km vào trong vườn điều của người đàn bà áo trắng ở Bình Định mà “tầm sư học đạo”. Họ coi đó là cách tự đi tìm sự sống về lại với mình.
          Cảm kích trước sự quyết liệt chữa bệnh của bà con Cẩm Khê, cũng cảm thương cho cái việc khánh kiệt vì bệnh tật của họ, người đàn bà áo trắng đã quyết định đem… tiền tỷ ra "biếu" bà con. Bà không lúc nào có tới 2 triệu đồng trong túi, nhưng bà quyết tâm ra Phú Thọ mở lớp theo nhu cầu của bà con, mà mở lớp không bao giờ lấy đồng nào của ai. Bà luôn tuyên bố, tôi có học trò ở khắp Việt Nam, nhưng có một cách để xem người đó có thật sự là học trò của tôi không, xin cứ hỏi: Chữa bệnh có mất tiền không? Truyền dạy mở Luân xa có lấy kinh phí không? Nếu ai trả lời là có, tức là người đó là “hắc đạo”, là mạo danh “học trò cô Thu” để trục lợi. Hoặc đó là người học môn học tuyệt vời kia mà biến chất thoái hóa, bà con không nên theo.
          Bà Thu tính: “Một lần tôi ra Cẩm Khê, khoảng 300 người theo học. Nếu với giá đi tàu xe, rồi ăn ngủ dọc đường, rồi chi phí khi tá túc trong “trường” ở Phù Cát, mỗi học viên phải tốn ít nhất 1 – 2 triệu đồng. Ba trăm người không phải đi xa để học, tôi giúp bà con bệnh tật của mình bớt tốn kém được 300 – 600 triệu đồng. Nếu các học viên đi máy bay, con số tốn kém có thể gấp 6 – 7 lần so với người đi xe đò vật vã mấy ngày trời kia. Cái gì có lợi cho bà con thì tôi làm. Tôi đã khóc khi chia tay bà con ở sân bay Nội Bài, khóc rồi tôi trách bà con. Bởi khi tôi xuống máy bay, bà con xếp hàng, họ khóc, những người to béo, ăn to nói lớn cũng khóc dàn dụa vì xúc động. Mỗi người ôm một bó hoa, tôi tính tạm là 150 nghìn đồng một bó. Tiền triệu mua hoa cho người đàn bà ung thư từ cõi chết trở về đi hành đạo giúp đời như tôi, cái tình ấy quý lắm, nhưng tốn kém như thế để làm gì? Sao không đem tiền đó đi giúp đỡ người bệnh khác? Bệnh tật là con đường ngắn nhất để mỗi người đi đến tán gia bại sản…”. Nói rồi, bà Thu rơm rớm nước mắt.
          Trước những hành động của bà Thu, trước việc tận mắt chứng kiến bà con khỏi bệnh, đặc biệt là bản thân mình cũng khỏi nhiều thứ bệnh nhờ công phu ngồi học thử phương pháp chữa bệnh ngồi im như tượng kia, anh nhà báo điều tra đã bước đầu bị khuất phục. Tất nhiên, hoài nghi là thứ không thể không có trong người làm báo, làm điều tra. Nhưng suốt quá trình theo học, anh không thấy bà Thu nói điều gì nhảm nhí, mơ hồ, dị đoan hay phản động. Chỉ là lời khuyên sống tốt, tĩnh tâm, tâm và thân bình an để tự chữa bệnh cho mình và cho mọi người. Phải có tâm với đời, để khiêm cung, nhường nhịn, tâm an lành là thuốc tiên để chữa bá bệnh. Đừng trục lợi hay kiêu căng qua phương pháp chữa bệnh này, dẫu công hiệu của nó có giúp đỡ được một hoặc nhiều người khỏi bệnh đi nữa. Anh khỏi bệnh là do nỗ lực tự bản thân anh, niềm tin của anh, lơi là tập luyện thì bệnh có thể lại đến. Anh nhà báo cứ nghe, cứ đề phòng, cứ theo học những điều mà theo anh là dù thế nào cũng chẳng hại gì đến thân thể, danh dự hay nghề nghiệp của mình. Anh cũng ngồi thiền, tĩnh tâm, dần dà lòng thiền lớn dậy, anh thấy thanh thản và lòng luôn nghĩ về lẽ nhân sinh tử tế ở đời. Cuối cùng “bạn học” của anh ở mọi lứa tuổi đều cảm thấy khỏi bệnh, họ đi siêu âm, xét nghiệm lại thì các bác sỹ rất ngạc nhiên không hiểu điều gì đã xảy ra. Bản thân anh nhà báo khỏi hẹp van tim, khỏi bệnh dạ dày, bay mất mấy viên sỏi trong thận. Các bệnh cơ hồ mãn tính của anh từ nhỏ như: vạy cổ, mất tiếng, viêm họng, đau khớp, suốt 4 năm qua chưa bao giờ tái phát. Siêu âm, xét nghiệm bằng y học hiện đại, van tim của anh chỉ còn hở rất nhẹ. Lưu giữ hai kết quả đó, xem các kết quả của bạn đọc khác ở vùng Cẩm Khê, Đà Nẵng, Đắk Lắk, Quảng Nam,… anh rất bàng hoàng nhận ra: Dường như ngồi thiền chữa bệnh bằng ứng dụng Năng lượng Trường Sinh học đang là một thứ “thuốc tiên” cứu anh và bạn hữu. Anh và cả gia đình anh theo học bà Hồ Thị Thu từ đó.
          PV Tuổi trẻ & Đời sống thâm nhập “trường học” của bà Hồ Thị Thu
          Khi chúng tôi có mặt ở Phù Cát, Bình Định, hỏi bà Hồ Thị Thu thì ai cũng biết. Nhà bà có đặc điểm là rất rộng, mồ mả ông bà nằm ngay trong vườn với cái nấm hầu như đã bị xóa mờ bởi các cơn gió cát. Bởi phong tục ở đó là không có hoạt động “cải cát”. Chồng bà Thu, ông Võ Ngọc Anh hằng ngày vẫn làm cỏ đều, thu hái nông sản, cõng bình thuốc trừ sâu đi ra ngoài ruộng rẫy như nông dân đích thực. Người học rất đông. Cạnh nhà bà là suối nước khoáng nóng Hội Vân, lúc nào cũng mù mịt khói, thả một con gà ủ xuống cát suối, nửa tiếng sau là gà chín. Bà con bán trứng trên bờ, nhúng xuống nước 5 phút là trứng chín. Rất nhiều bệnh nhân ung thư ngồi thiền bên bờ suối, nhiều người đánh ô tô đến múc nước khoáng nóng đó đem về Sài Gòn uống, tắm với mong muốn trị bệnh hiểm nghèo.
Học viên lớp Nâng cao Bậc III, tháng 4 năm 2012  -  Ảnh: Nhật Minh.

          Không một ai phải đóng một khoản phí nào, trừ tiền điện vài nghìn đồng/tháng (!), tiền ăn có khi chỉ chục nghìn đồng/bữa, do bệnh nhân đứng ra nấu và giúp đỡ nhau ăn uống. Người đến đông, bà Thu cho biết: đôi khi bà cảm thấy cũng mệt mỏi lắm. Bà cũng không tuyên truyền gì, không lấy gì của ai, chỉ chăm chắm giúp người ta học điều lành lẽ, ngồi thiền tĩnh tâm, mở các huyệt đạo thu nhận năng lượng vũ trụ, tự sắp xếp an tĩnh lại cơ thể mình nhằm phòng ngừa, chữa trị bệnh tật. Bà cũng được cấp chứng chỉ hành nghề, cũng là Phó Chủ tịch Hội Tâm năng Dưỡng sinh Phục hồi Sức khỏe tỉnh Đắk Lắk. Nhưng điều bà sợ nhất là chính quyền địa phương đã và sẽ kêu ca về chuyện ở nhà bà tụ tập quá đông người. Vì thế bà và cộng sự rất vất vả để thường xuyên cập nhật và báo cáo về số người đến tạm trú ở nhà bà. Tuân thủ nghiêm ngặt quy định của công an khu vực, báo cáo đầy đủ, bà coi đó là trách nhiệm công dân chân chính của mình. Nhưng cũng có khi, cửa “trường” đành phải mở cho bệnh nhân từ nơi xa xôi đến, họ bị trễ tàu xe, họ gõ cửa vào lúc 12h đêm, có người là cán bộ nhà nước, có người là Tổng Biên tập báo, là công an, là nguyên Phó Bí thư Tỉnh ủy,… đến học. Thế là không kịp làm báo cáo tạm trú được. Bà bị phát hành chính, bèn ngậm ngùi đi bán mấy con gà mái, lấy tiền nộp phạt.
          Bà Hồ Thị Thu đang làm nghề buôn bán nhỏ thì ngã bệnh vào năm 1990. Lúc bấy giờ ở tuổi 35, nặng 63kg, đầy sức sống, con nhỏ dại, cha mẹ già yếu, bà Thu đã thật sự suy sụp. Với kết luận của BV Đa khoa Quy Nhơn, bà Thu bị hở hẹp van tim độ 2, suy thận mãn tính, ảnh hưởng trầm trọng đến gan. Chuyên khoa tim, BV 115 (TP. Hồ Chí Minh) đã không thể mổ tim được cho bà Thu bởi sức khỏe đã suy kiệt đến báo động rồi. Về nhà nằm chờ chết, bỗng dưng bà thấy tức ngực, ho ra máu liên tục, hai bên vú nổi hai cục u lớn. Gia đình bán ruộng vườn, thuê xe đem bà vào Bệnh viện Ung bướu TP. HCM, thì được kết luận: ung thu vú nặng, đã di căn qua phổi. Cõi sống đóng sập cửa với người đàn bà Phù Cát 35 tuổi có vẻ đẹp mặn mà Hồ Thị Thu. Chỉ trong ít ngày, từ chỗ nặng 63kg, bà chỉ còn 39kg, đi lại lẩy bẩy, khóc hết nước mắt với những lời chia tay chồng con thống thiết nhất.
          Bỗng dưng có người bảo còn nước còn tát, đánh canh bạc cuối cùng với thần chết bằng cách đi học Năng lượng Trường Sinh học của thầy Lương Đình Phú ở Dầu Tiếng, tỉnh Bình Dương. Bà sống thêm được đến nay, ít nhất đã 22 năm, bà đã cứu giúp cho ít nhất 60 nghìn người, trong đó có nhiều bệnh nhân ung thư còn nặng hơn bà hồi đó.

Xem tiếp Kỳ II:  Chuyện nhiệm màu của những người từ cõi chết trở về.
Tác giả bài viết: Nhóm Phóng viên Báo Tuổi trẻ & Đời sống
Nguồn tin: www.tuoitredoisong.com số 76 ra ngày thứ Hai 23/04/2012
Tổng số điểm của bài viết là: 285 trong 65 đánh giá
  ( Cảm ơn  CLB TRƯỜNG SINH HỌC DƯỠNG SINH ! Tôi xin được đăng bài vào trang nhà hy vọng có nhiều bạn đọc tận mắt thấy những gì mà cô THU đã dày công giúp mọi người thoát căn bệnh hiểm nghèo của thời đại .)

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013


Phương pháp Khí Công Y Đạo có hai cách chữa bệnh :
A-Phương pháp KCYĐ chữa trên cơ thể vật chất :
Những quy luật căn bản của môn KCYĐ là Tinh-Khí-Thần hòa hợpđược kiểm chứng kết quả bằng máy đo áp huyết, máy đo đường, nhiệt kế, và máy đo oxymeter.

Chữa bằng Tinh : Nếu áp huyết thấp, thiếu máu cần bổ máu. Áp huyết cao cần ăn chất chua là hạ áp huyết. Thiếu đường trong máu phải uống nước đưòng và đo áp huyết, đo đường mỗi ngày để kiểm chứng và theo dõi.
Chữa bằng Khí : Phải tập thể dục khí công những bài động công phù hợp với bệnh để làm tăng hay hạ áp huyết. hay làm giảm đ ường tiêu mỡ...
Chữa bằng Thần : Thần phải kết hợp với Khí theo dõi hơi thở ở 1 trong 3 đan điền : Đan điền Khí trên đỉnh đầu ở huyệt Thiên Môn làm tăng áp huyết. Đan điền Thần ở huyệt Cưu Vĩ làm tăng áp huyết, thân nhiệt, tăng tính hấp thụ và chuyển hóa thức ăn. Đan điền Tinh ở huyệt Khí Hải là mát cơ thể, dẫn nhiệt ra tay chân và làm hạ áp huyết và huyệt Mệnh Môn để chuyển tinh hóa khí, khí hóa thần.
B-Phương pháp KCYĐ dùng thể linh hồn chữa cho cơ thể vật chất :
Theo Đạo Học : Ý dẫn đầu các pháp,.
Phần thực tập bài này chú trọng đến thể Ý dẫn khí của thể Phách làm nhiệm vụ điều chỉnh cho khí huyết của cơ thể vật chất khỏe mạnh không bệnh tật.
Về tâm linh thì thể Ý liên kết cơ thể vật chất với thể linh hồn là thể khí. Tốc độ thể khí của linh hồn đi nhanh hơn tốc độ ánh sáng, nó kéo theo thể Thần, thể Hồn, thể Phách đi theo lệnh của tâm-ý, khi tâm-ý ra lệnh thầm trong đầu với mệnh lệnh rõ ràng để chữa bệnh gì cho cơ thể theo ý muốn.
Với phương pháp này, áp dụng trong việc chữa bệnh và khai mở những tiềm năng con người mau đạt được kết qủa, như khai mở luân xa, khai mở con mắt thứ ba là nhãn thông, khai mở nhĩ khiếu là nhĩ thông, tha tâm thông...
1-Điều khiển khí huyết bằng Tâm-Ý để chữa bệnh hay là phương pháp Nói với Linh Hồn :
Những bài tập thở thiền chỉ dùng Ý dẫn khí của tạng phủ đi theo kinh mạch của cơ thể vật chất.
Nó kém hiệu lực hơn phương pháp dùng Tâm-Ý điểu khiển thể khí của linh hồn, không đi theo kinh mạch mà đi theo lệnh từ Tâm-Ý, phát ramột mệnh lệnh trong đầu được lập đi lập lại liên tục đều đặn theo mỗi hơi thở và dùng Ý nghĩ đến một điểm nào ở cơ thể để có thể cảm nhận được cảm giác nóng hay lạnh khi khí huyết chạy theo mệnh lệnh, đó là dùng tâm-ý dẫn khí của thể linh hồn để chữa cho thân bệnh.
Phương pháp này ở Việt Nam gọi là Tĩnh Khí Công Ý Thức do Khí Công Sư Nhật Quang Tử Hoàng Vũ Thăng khai sáng từ năm 1991, được Nhà văn Nguyên Bình học ở Côn Sơn và đem hướng dẫn cho những bệnh nhân bị mù mắt áp dụng thực hành có kết quả chữa khỏi bệnh mù mắt. Nhà văn Nguyễn Bình đã biến cải thành phương pháp đơn giản đặt tên là Dưỡng Sinh Phục Hồi Chức Năng, được tập luyện theo phương pháp mà ông dạy. (xem thêm chi tiết ở cuối bài)
Như vậy, tất cả những phương pháp tập khí công, luyện thở tĩnh công thiền, hay phương pháp dùng Tâm-Ý-Thần-Khí hợp nhất đều dựa theo phương pháp Đạo Học xuất phát từ Y-Dịch cho rằng những sự biến hóa của Âm-Dương trong cơ thể sẽ tạo ra một năng lượng âm, tác động đồng bộ với sự biến hóa âm dương của vũ trụ tạo ra một năng lượng dương, nếu biết cách hòa hơp lại được sẽ thành ra một năng lượng siêu nhiên được gọi là Điển Quang.
Điều khám phá này cũng đã được thế giới biết đến qua 7 định luật tạo ra được năng lượng siêu nhiên do luật sư Victor Zammit nghiên cứu viết ra dưới tựa đề là The Seven Laws of Psychic Energy,http://www.pkduong.net/2009/11/bay-inh-luat-ve-nang-luong-sieu-nhien.html
Định luật này cũng đã được Môn Trường Sinh Học của Ông Lương Minh Đáng và Bà Huesa ứng dụng, nhưng không chấp nhận sự ràng buộc tu theo một tôn giáo nào nên có sự phân hóa qua 2 websites khác nhau : http://www.huesa.org/
và diễn đàn nhân điện : http://www.ue-global.com/showthread.php?t=1421
2-Nhiều loại năng lượng thanh điển và trược điển :
Nhưng người ta chỉ biết đến năng lượng vũ trụ là nói về năng lượng trong không gian hữu hình theo khoa học mà thôi, còn trong Đạo Học vẫn tồn tại năng lượng trong không gian vô hình của 10 cõi gồm có nhiều năng lượng tốt xấu, lành dữ, thiện ác khác nhau.
Có 5 loại năng lượng tốt lành nhất gọi là điển quang thường gọi là điển thanh, tính từ thấp đến cao là cõi trời tiên giới, cõi thánh thanh văn, duyên giác, cõi bồ tát, cõi Phật. Muốn có điển thanh nhất thì từ thầy dạy đến người tu luyện đều phải biết tu học Đạo.
Năng lượng cõi người thì gọi là nhân điện. Còn 4 cõi dưới ngưòi là cõi thần, cõi qủy, cõi súc sanh, cõi địa ngục không gọi là điển quang mà gọi là điển trược.
Nếu từ thầy đến trò không biết tu đạo thì chỉ có được điển trươc vào mà thôi, thường là điển trược của qủy thần (như Sa Tăng, Lucifer, các thần đất đai, các thần Ai Cập tái sanh.....vì còn có nhiều tham vọng ái dục, giận hờn si mê, ganh ghét...) .
Cho nên một người được mở luân xa thì năng lượng âm dương vô hình trong cơ thể là những thể vía thể hồn bắt được năng lượng siêu nhiên trong không gian vô hình thì chỉ nhận bắt đưọc năng lượng có tần số rung động sóng năng lượng phù hợp với trình độ của mình mà thôi.
Nhiều người cho rằng điển quang cõi thượng thiên là cao nhất, thật ra chỉ thuộc cõi trời Dục Giới vì còn tham-sân-si ngã mạn, còn ăn mặn, tưởng đâu mình đã đắc đạo, nên cứ tưởng rằng mình đang đươc học hỏi và thu nạp được điển quang thượng thiên và đạt được minh triết. (tìm hiểu thêm cõi thượng thiên trong 33 tầng trời ):
Nếu họ có ăn chay giữ giới luật thì có thể nhận được thanh điển, còn không tu học giữ giới họ cũng có thể bị ma hay qủy ở cõi thấp nhập qua luân xa đã được mở ngỏ .
Riêng phương pháp Khí Công Y Đạo thì cần tu học đạo là giai đoạn cuối cùng của môn học KCYĐạo, phải giữ 5 giới hạnh : không sát sanh, trộm đạo, tà dâm, vọng ngữ, uống rượu hút thuốc, luôn giữ cho thân, khẩu, ý, phải chân thật, thiện lành, hữu ích, như tôi đã viết trong phần mở đầu cuốn sách Khí Công Y Đạo, mục đích học đạo, hành y đạo, hướng dẫn mọi người phương pháp tự cứu độ thân nghiệp bệnh của mình. Do đó khi tập thu nạp năng lương siêu nhiên ở không gian vô hình thì sẽ nhận được điển quang thấp nhất ở cấp tiên thánh dạy lên dần dần đến điển quang của chư Phật. Những người còn ăn mặn thì không thể nào có được thanh điển của chư Phật, vì còn ăn thịt chúng sinh động vật thì chưa lên được tâm của bồ tát, thì điển quang chưa phải là Phật quang.
3-Phương pháp tự chữa bệnh bằng Tâm- Ý : Nói Với Linh Hồn.
Đề nghị các Thầy KCYĐ hãy thử nghiệm phương pháp này một thời gian rồi cho biết kết qủa với những bệnh sau đây :
1-Bệnh Áp Huyết Cao hay Thấp :
a-Để bệnh nhân nằm ngửa, nhắm mắt ngậm miệng, thở bình thường bằng mũi. Hai cánh tay song song thân người. Đo áp huyết trước khi tập từ 180-220/90-104mmHg nhịp tim 80-90, nhiệt độ trên trán 37-30 độ, trên ngực 38 độ, bụng 36.5 độ, chân 36 độ..
b-Bảo bệnh nhân theo dõi hơi thở tư nhiên 1 phút, khi cảm nhận được bụng phồng lên xẹp xuống, thay vì dùng Ý dẫn khí như thở thiền, thì chỉ cần ra lệnh trong đầu cho thể hồn một mệnh lệnh : Làm ấm chân cho áp huyết xuống. Mệnh lệnh này lập lại liên tục đều để nhắc linh hồn, thì thể hồn dẫn thể phách đi xuống, bệnh nhân có cảm giác chân ấm. Sau khi tập vài phút, kiểm chứng đo bằng nhiệt kế, nhiệt trên đầu giảm còn 36.5 độ, ở chân tăng lên 36.7 độ, áp huyết xuống 150...tiếp tục chú ý lập lại mệnh lệnh thêm 1-2 phút nữa thì áp huyết xuống đến 120mmHg.
b-Cũng vẫn bệnh nhân này, cho đổi mệnh lệnh : Làm nóng đầu tăng áp huyết. Khi bệnh nhân cảm thấy đầu ấm nóng, kiểm chứng lại bằng máy đo áp huyết tăng lên 150mmHg,
Dặn bệnh nhân về nhà tiếp tục tập cách này đểu để tự điều chỉnh áp huyết cao hay thấp, 1 tuần lễ sau tái khám, áp huyết ổn định 130-140mmHg.
2-Bệnh đường cao trong máu
a-Cũng cách nằm như trên, thử đường trước khi tập là 9.6mmol/l. Ra mệnh lệnh : Làm ấm Mệnh Môn hạ đưòng trong máu. Lập lại đều liên tục để nhắc nhở linh hồn, phải lâu hơn 5 phút trở lên, cho khí huyết tuần hoàn chuyển hóa đường. Đo kiểm chứng lại còn 8.1mmol/l. Nếu muốn xuống nữa thì tập tiếp tục.
3-Chữa các bệnh đau nhức :
Tùy theo cảm giác cái đau do nóng hay lạnh.
a-Nếu nơi đau do nóng thì ra mệnh lệnh cho linh hồn : Làm lạnh (nơi đau) để giảm đau.
b-Nếu nơi đau do hàn lạnh thì ra mệnh lệnh ngược lại : Làm nóng (nơi đau) để giảm đau.
4-Nếu bệnh nhân không tập trung Ý Thức đuợc :
Bảo bệnh nhắm mắt nghe mình truyền lệnh, thì để ý mỗi lần bệnh nhân thở ra bụng xẹp thì mình phát lệnh ra tiếng cho bệnh nhân nghe theo. Kết qủa cũng như bệnh nhân tự làm.
5-Lời nói linh ứng.
Bệnh nhân càng có kết qủa khi người thầy chữa có tu và ăn chay làm lành, bố thí, trì giới. Lúc đó lời nói của mình là một mệnh lệnh, một lời tiên tri nó sẽ xảy ra, vì mình có thần lực hay huyền lực điều khiển được linh hồn người khác, cho nên phải cẩn thận lời nói, không nói lời nguyền rủa trù dập người khác nó cũng sẽ linh ứng.
Đó cũng là một hình thức thôi miên bằng lời nói, nó như một mệnh lệnh sai khiến linh hồn người khác, nên các vị chân tu luôn nói lời nói tốt lành ban phước vô vụ lợi, chỉ ban vui cứu khổ thì bệnh nhân khỏi bệnh. Ngược lại phù thủy nói lời trù dập nguyền rủa có tính cách thu lợi do bởi tham sân si, thì người có linh hồn yếu đuối sẽ bị hại.
6-Tự tập luyện để có khả năng siêu việt.
Cũng bằng phương pháp Nói Với Linh Hồn. Mỗi khi tập thở thiền theo CD Niệm A-Di-Đà-Phật cho những Phật tử, hay A-Mi-Ta-Bha ( Thượng Đế) cho những người khác tôn giáo. Ra những mệnh lệnh như : Nóng đỉnh đầu khai mở Luân Xa 7. Nóng Ân Đường khai mở mắt thứ ba. Linh hồn khai thông nhĩ khiếu. Linh hồn phình to lên (khi thở vào). Linh hồn thu nhỏ lại. Linh hồn xuất ra khỏi đỉnh đầu...
Khi các luân xa đã khai mở, phải giữ chánh niệm A-Di-Đà-Phật hay AMITABHA, bỏ điều ác, làm điều lành, bố thí, trì 5 giới, thì sẽ không bị qủy thần hay những phù thủy sai khiến được linh hồn mình làm tay sai cho tà đạo để hại mình hại người sẽ phải chịu nghiệp báo..
Mọi người hãy mạnh dạn thực tập, thời gian sẽ thu được kết qủa tốt cho mọi người. Chúc mọi người thành công để vượt thoát khỏi khổ đau bệnh tật trong cõi ta bà này để linh hồn tiếp tục học hỏi thăng tiến trở về nguồn cội.
doducngoc
----------------
Xem thêm : BÀI TẬP DƯỠNG SINH PHỤC HỒI CHỨC NĂNG (Nhà Văn Nguyên Bình )
(Cho cả người mù và người bệnh) Chương trình Ánh sáng của người mù
Người tập ngồi hoặc nằm ở tư thế thoải mái nhất. Người sáng mắt cần nhắm mắt lại. Thở nhẹ nhàng thật đều từ 1 đến 2 phút.
Hiệu ứng nóng
Ra lệnh trong đầu, thỉnh thoảng nhấn đi nhấn lại : CẢ CƠ THỂ NÓNG LÊN (tức là tưởng tượng cơ thể nóng lên). Nhẹ nhàng tập trung theo dõi độ nóng tăng dần, ban đầu có thể chỉ cảm thấy từ một vài vùng sau lan ra khắp người. Mới tập chưa quen, hãy tạm chia ra từng vùng để theo dõi (đầu, ngực, bụng, tứ chi).
Mỗi lần tập từ 15 đến 20 phút. Sau khi đã thấy rõ và điều khiển được hiệu ứng nóng ở từng vùng và cả cơ thể, chỉ cần tập từ 7 đến 15 phút.
Các hiệu ứng , hiệu ứng căng giãn, hiệu ứng chuyển động đều tập như hiệu ứng nóng.
Chú ý: Chỉ buông lỏng, ra lệnh (tưởng tượng) và theo dõi cơ thể, không lên gân tạo ra hiệu ứng. Tập riêng từng hiệu ứng cho tới khi cảm thấy rõ. Mỗi hiệu ứng tập một đợt (10-15 phút). Mỗi ngày tập ba đến bốn lượt, vào lúc thấy thoải mái nhất. Ban đầu nên chọn lúc yên tĩnh (tương đối); sau khi thuần thục, tập vào lúc nào cũng được.
Sau một thời gian, dài ngắn phụ thuộc từng người (có người vài ngày, có người vài tháng), chỉ cần thấy rõ hai trong bốn hiệu ứng là tốt.
Thở bằng cả cơ thể
Bắt đầu tập như khi tập các hiệu ứng vật lý ở trên.
Trong nhịp hít vào, hình dung, theo dõi cả cơ thể nở (giãn) ra; nhịp thở ra hình dung cơ thể co nhỏ lại.
Chú ý: thở thật bình thường, không thở bằng bụng. Cũng như khi tập các hiệu ứng, ban đầu chia ra theo dõi từng khu vực, cho đến khi thấy rõ cả cơ thể nở ra co lại theo nhịp thở. Mỗi đợt 10 đến 15 phút. Ngày tập 3 đến 4 lượt.
Điều khiển cơ thể tự thở
Ở tư thế chuẩn bị vào tập từ 1 đến 2 phút. Ra lệnh thầm trong đầu (tưởng tượng hay hình dung): CẢ CƠ THỂ TỰ THỞ, nhán đi nhấn lại, tập trung theo dõi nhịp nở ra co lại của toàn thân. Thỉnh thoảng ngưng thở trong giây lát sẽ thấy cơ thể tự thở không theo nhịp thở của phổi. Mỗi đợt tập như hai phần trên. Ngày 3-4 đợt.
Về hình thức, đây là bước tập tưởng đơn giản, song rất khó. Điều khiển cơ thể tự thở, sẽ giải quyết căn bản mọi loại bệnh, người mù tháy lại ánh sáng.
Điều khiển toàn bộ tế bào tự thở
Làm như phần trên, chỉ khác lệnh thầm nhắc lại trong đầu (tưởng tượng hay hình dung): TOÀN BỘ TẾ BÀO TỰ THỞ. Thời gian đợt tập như trên. Đây là bước tập quyết định người mù có thể sinh hoạt bình thường như người có mắt, người bệnh khỏi triệt để.
Sau 1 đến 2 tháng, trong một đợt, có thể tập tất cả các bước, một ngày tập nhắc đi nhắc lại những phần tập chưa tốt.
Người nhạy cảm có thể thấy sớm tất cả các yêu cầu của bài tập. Người thiếu nhạy cảm, càng cần kiên trì.  Hãy tự chủ lo cho mình. Nếu có mất, chỉ mất đi bóng tối và bệnh tật.( THAY :DO DUC NGOC )

Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013


Tuyến Yên và Luân xa 6

http://ue.vnweblogs.com/gallery/18513/HV_01.gif
Luân xa 6 được tượng trưng cho tính phân cực của năng lượng giữa tuyến yên và tuyến tùngTuyến Yên có hình dạng như hình hạt đậu và hình quả Thông, nên còn gọi là Tuyến quả thông
367758-HV_01.gif, 3401 bytes

Tuyến quả thông, con mắt thứ 3 ở bên trong bộ não

Nằm sâu bên trong trung tâm bộ não, tuyến quả thông có một cấu trúc tương tự như đôi mắt hai bên của chúng ta. (Photos.com)
alt
Hàng nghìn năm qua, tuyến quả thông đã được thừa nhận như một mối liên hệ của cơ thể người với những cảnh giới tư tưởng thâm sâu hơn – một cửa sổ nhìn vào các chiều không gian khác. Trong khi quan niệm này  dần phai nhạt đi theo thời gian, khoa học đã bắt đầu tập trung nỗ lực để hiểu về những chức năng bí mật của “con mắt ẩn” này.
Khi tôi còn trẻ, những cuộc nói chuyện với bố tôi bao gồm cả những điều có thể quan sát được một cách khoa học và những điều huyền bí. Một trong những chủ đề thú vị nhất mà tôi còn nhớ là hiện tượng trải nghiệm cận tử, trong đó các bệnh nhân thuật lại về những cuộc du ngoạn tạm thời ở bên ngoài cơ thể vật lý của họ trong khi có biểu hiện chết lâm sàng. 
Cha tôi thường nhấn mạnh rằng trong những năm học tập của ông tại trường Y, ông đã học được rằng, các cơ quan mà cho phép con người quan sát những cảnh tượng từ bên ngoài cơ thể của họ không tồn tại vượt ra khỏi đôi mắt vật lý.
20 năm sau khi tôi cũng ở trong hành lang của cùng trường đại học đó, một giáo sư giải phẫu đã tiết lộ một thực tế bí ẩn mà cha tôi đã không nói đến trong những cuộc thảo luận của chúng tôi. Ông đã nói về một bí mật ẩn chứa trong một mạng lưới các tế bào rất nhỏ và ẩn, nhưng vẫn có thể điều khiển được các quá trình trao đổi chất quan trọng sống còn. Đó là một con mắt ẩn.
Con mắt thứ ba
Từ xa xưa, người phương Đông cổ đại thường cho rằng, năng lượng được phát ra từ một bộ phận trung tâm của con người và vùng trung tâm đó chính là "con mắt thứ ba". Hình ảnh con mắt thứ ba được thể hiện trên trán của các vị thần trong các tác phẩm điêu khắc cổ đại ở đền chùa Phật giáo. Người ta tin rằng, con mắt nhìn thấu mọi điều đã được Thượng đế ban tặng cho các vị thần để họ có những năng lực siêu phàm nhìn thấu những vật vô hình. Theo đạo Cao Đài, người tu hành khi đoạt được Pháp sẽ có thêm con mắt thứ ba và con mắt này được gọi là Huệ nhãn, sẽ thấy được cõi vô hình. Trong Yoga, việc luyện tập Marantha để có được một vài năng lực tâm linh thần bí như khai sáng được "con mắt thứ ba" mà người khác không có.
Người Ấn Độ thường chấm một điểm trên trán giữa hai con mắt để diễn tả con mắt thứ ba, chính là thần nhãn, để thấy được những gì mà hai con mắt trần vẫn nhìn mà không thể thấy được. Nhiều giả thuyết khác lại cho rằng, do từ thời xa xưa, Adam vàEva đã phạm luật thiên đàng nên hạch tuyến Pituitary và Pineal nằm ở khoảng giữa hai con mắt đã dần bị hạn chế khả năng nhìn nhận ánh sáng.
Tuy nhiên, theo nghiên cứu của một số nhà khoa học thì thông thường mỗi sinh vật có một con mắt thứ ba nằm ở trung tâm não có tên là tuyến tùng. Nó cảm nhận giống như một con mắt vì tuyến tùng phản ứng lại với những thay đổi của ánh sáng. Một khám phá gần đây cho thấy mắt thường cũng có thể sản xuất được chất melatonin, làm cho vai trò của tuyến tùng trong con người càng ít quan trọng hơn nữa.
Lobsang Rampa, một tăng sĩ nổi tiếng của Phật giáo Tây Tạng đã có viết một quyển sách "Tây Tạng huyền bí" (The Third Eye), trong đó miêu tả chi tiết về cách khai mở con mắt thứ ba, là con mắt trí tuệ, giúp cho hành giả thấy rõ được quá khứ và vị lai. Vị trí của con mắt thứ ba theo cách gọi của tử vi Trung Hoa, được gọi là nơi Ấn đường.
Một số thử nghiệm
Tiến sĩ Vitaly Pravdivstev đã thực hiện một số thử nghiệm và kết luận rằng, con mắt thứ ba này có thể tìm thấy ở thời kỳ phôi thai và sẽ mất đi khi thai nhi tiếp tục lớn lên. Nó chỉ để lại mấu trên não (epiphysis) ở tuyến yên phía trước tiểu não. Epiphysis có đặc điểm tương tự như mắt, chịu sự điều khiển của tuyến yên và nhãn cầu. Nó cũng có một thuỷ tinh thể và các chức năng cảm nhận màu sắc giống mắt. Trong quá trình tiến hoá hàng nghìn năm của con người, epiphysis từ kích cỡ bằng quả anh đào đã bị nhỏ đi bằng hạt đậu do thiếu hoạt động.
Ở Việt Nam, nhiều cuộc thử nghiệm về đề tài này cũng đã được tiến hành. Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải đã từng nhắc đến cô gái Việt Nam có khả năng kỳ lạ trên và chương trình "Những chuyện lạ Việt Nam" cũng đã ghi hình và cho phát toàn bộ cuộc thử nghiệm khả năng đặc biệt của cô gái này. Mặc dù 2 mắt bị bịt kín nhưng cô vẫn đi lại, hoạt động và đọc chính xác sách báo như bình thường.
367758-HV_01.gif, 3401 bytes
Hãy tưởng tượng một cơ quan thị giác có khả năng nhìn vào các không gian vượt ra ngoài thế giới vật chất của chúng ta. Sinh vật kỳ lạ nào sở hữu những khả năng kỳ lạ như thế? Con người. Thể tùng quả (tuyến quả thông), một thứ quý giá bé xíu nằm ẩn trong trung tâm của đầu não, không chỉ có khả năng nhận biết được ánh sáng bên ngoài giống như đôi mắt ở hai bên của chúng ta, mà cấu trúc thực sự của nó còn giống với con mắt thông thường ở một trạng thái nguyên thủy hơn.
Tuyến quả thông thực hiện một loạt các chức năng quan trọng của cơ thể, như sự phát triển giới tính, sự trao đổi chất, và sự sản xuất ra melatonin. Nhưng các nhà khoa học đã phát hiện ra các đặc điểm có trong tuyến quả thông mà vượt quá một sự giải thích đơn giản. Do cấu trúc độc nhất của cơ quan này, các nhà khoa học đã kết luận rằng nó hẳn là đã từng đảm nhận một số chức năng đang tiềm ẩn. Y học hiện đại đã khám phá ra rằng tuyến nằm sâu bên trong trung tâm bộ não này có chứa các tế bào tiếp nhận ánh sáng. Nhưng quan điểm chiếm ưu thế hơn cho rằng những đặc điểm này đơn giản chỉ miêu tả những khả năng tiềm ẩn từ một thời kỳ trước trong sự tiến hóa của chúng ta.
Theo hiểu biết theo thuyết tiến hóa của khoa học về thể tùng quả, cơ quan này đã từng tồn tại như một hệ thống dây thần kinh lộn xộn nằm ở bên ngoài bề mặt của hộp sọ. Nó chuyên tiếp nhận những thay đổi về ánh sáng, cung cấp cho chủ nhân của nó nhiều khả năng chạy trốn hơn trong trường hợp bị dã thú tấn công. Hiểu biết này nhìn nhận rằng tuyến quả thông thực hiện các chức năng giống như hai con mắt, khác biệt duy nhất nằm ở sự nhất quyết kỳ lạ của nó là rút vào bên trong hộp sọ.
Một giả thuyết gần đây được đề xuất bởi David Klein, trưởng bộ phận Nội tiết thần kinh tại Viện Sức khỏe Trẻ em và Phát triển Con người Quốc gia, đề xuất rằng các võng mạc nguyên thủy đã thực hiện chức năng kép bao gồm cả thu nhận hình ảnh và sản xuất melatonin. Ông tin rằng qua thời gian chức năng thứ hai này đã chuyển sang tuyến quả thông, một cơ quan được giải phóng, trong khi sự thoái hóa của võng mạc như một sản phẩm của melatonin trong các loài động vật có vú vẫn tiếp tục mà không có sự giải thích chặt chẽ.
Mặc dù ngày nay tuyến quả thông được thừa nhận là tốt cho việc tiết ra các chất nội sinh, nhưng chắc chắn rằng nó vẫn còn chứa đựng một khả năng cảm nhận ánh sáng quan trọng, một quá trình của cơ thể đã được khoa học công nhận.
Ngạc nhiên là, nếu như cả hai mắt được bỏ đi và đường giải phẫu từ khu vực phía trước của tuyến này được phơi ra ánh sáng, thì cơ quan này vẫn có thể đáp lại kích thích theo một cách tương tự như đôi mắt ở hai bên. Thực tế này đã khiến một số nhà nghiên cứu phải cân nhắc là liệu có phải tuyến quả thông không chỉ là một con mắt bị thoái hóa. Điều gì xảy ra nếu nhiều quá trình vẫn còn bị hiểu sai của bộ não cư ngụ ở trong hình nón nhỏ bé này?
367758-HV_01.gif, 3401 bytes

Suy chức năng tuyến yên

Suy chức năng tuyến yên gồm: bệnh do tổn thương thuỳ trước tuyến yên, kèm theo suy chức năng các tuyến sinh dục, tuyến giáp, vỏ thượng thận; hoặc suy toàn bộ chức năng tuyến yên. Do tuyến yên có vai trò chỉ huy, điều hòa các chất nội tiết trong cơ thể, nên khi bị suy tuyến yên, các chất nội tiết bị suy giảm, dẫn đến bệnh nhân bị sa sút nghiêm trọng thể chất và tinh thần.
Biểu hiện đa dạng của bệnh
alt
 Vị trí tuyến yên và vùng dưới đồi trong não.
Những bệnh nhân suy hoàn toàn chức năng thùy trước tuyến yên như phẫu thuật cắt bỏ thùy trước tuyến yên để chữa bệnh mà không được điều trị thay thế, người bệnh sẽ tử vong. Các nguyên nhân khác thì suy chức năng tuyến yên thường không hoàn toàn, biểu hiện như sau:
- Dấu hiệu suy chức năng tuyến thượng thận vì giảm tiết ACT: từ ngày thứ 4 - 14 sau khi ngừng các thuốc điều trị thay thế ở những bệnh nhân cắt bỏ hoàn toàn tuyến yên, bệnh nhân có biểu hiện: nôn, buồn nôn, mệt mỏi, huyết áp hạ, chán ăn; sút cân, có thể có những cơn hạ đường huyết; mất sắc tố da ở mặt, quầng vú, núm vú, bìu; xét nghiệm: giảm Na+ máu; hạ đường huyết; cortisol máu và niệu giảm; ACTH giảm...
Rối loạn chức năng bài tiết nước tiểu của thận trong suy tuyến yên một phần do suy chức năng tuyến thượng thận. Bệnh nhân có thể hôn mê.
- Dấu hiệu suy chức năng tuyến giáp do giảm tiết TSH: xuất hiện từ tuần thứ 4 - 8 sau khi ngừng điều trị hormon thyroxin cho bệnh nhân cắt bỏ hoàn toàn tuyến yên: mệt mỏi; sợ lạnh; táo bón; suy nghĩ chậm chạp; cử động chậm; rụng lông; da khô, phù niêm mạc. Xét nghiệm: thiếu máu; tăng cholesterol, lipid máu; các hormon FT4, FT3, TSH giảm.
- Dấu hiệu do giảm tiết hormon tăng trưởng (GH): trẻ em chậm lớn; xét nghiệm: hạ đường huyết, các hormon  GH giảm, thiếu GH và ACTH sẽ đưa đến giảm đường máu lúc đói.
- Dấu hiệu suy chức năng sinh dục do giảm tiết gonadotropin: mệt mỏi; rụng lông nách, lông mu; nam giới, tinh hoàn và dương vật teo nhỏ, dục tính và cường dương giảm, không có tinh trùng; nữ giới, giảm hoặc mất dục tính, mất kinh nhưng không có cơn bốc hoả, teo buồng trứng, teo âm đạo, vô sinh.
- Biểu hiện ngoài da: nhiều nếp nhăn trên da xung quanh mắt và miệng làm cho bệnh nhân trông già trước tuổi; những vết sậm da quầng vú có thể bị trắng, những chỗ da sạm do tiếp xúc với ánh sáng mặt trời cũng nhạt dần hay mất đi.
- Những triệu chứng về máu: thiếu máu đẳng sắc do giảm yếu tố kích thích sản sinh hồng cầu; do suy chức năng tuyến giáp mạn tính dẫn đến giảm sinh sản hồng cầu, thiếu máu nhẹ; trong bệnh Sheehan, vì chảy máu nhiều sau đẻ dẫn đến thiếu máu nặng; một số bệnh nhân suy tuyến yên mạn tính có thể bị thiếu máu ác tính.
Điều trị bệnh như thế nào?
Tùy theo nguyên nhân gây bệnh mà áp dụng các phương pháp điều trị thích hợp. Điều trị thay thế các nội tiết tố khi có triệu chứng suy chức năng tuyến ngoại vi, có thể dùng một trong các thuốc sau đây: corticoid; hormon tuyến giáp: L.thyroxine, bao giờ cũng chỉ bắt đầu điều trị sau khi đã bổ sung corticoid từ 3-5 ngày; nội tiết tố sinh  dục: ở nam giới dùng Hetylate de testoteron hoặc Cyclo-hexane- propionate de testoteron; ở nữ dùng  oestrogel,  progynov,  progesterone.
Điều trị các nhiễm khuẩn như viêm não, màng não, lao, nhiễm khuẩn hậu sản, nhiễm khuẩn huyết, những biến chứng sau đẻ; do u ở tuyến yên hay vùng dưới đồi, điều trị bằng phẫu thuật hay bằng tia X
ì sao bị suy chức năng tuyến yên?
- Các yếu tố gây bệnh tại tuyến yên gồm: khối u, do tuyến yên nằm trong một hốc xương, nên một khối u tại chỗ hay di căn từ nơi khác tới phát triển chèn ép vào thuỳ trước tuyến yên; do viêm trong các bệnh giang mai, lao, nấm, nhiễm khuẩn mủ gây viêm não, màng não; nghẽn mạch trong xoang hang, viêm động mạch thái dương, phồng động mạch cảnh, chấn thương sọ não gây chảy máu não; hoại tử tuyến yên sau đẻ: rối loạn tuần hoàn và chảy máu nhiều, nhiễm khuẩn huyết trong thời gian đẻ hoặc nạo phá thai, do co thắt động mạch, nghẽn tắc trong các mạch máu tuyến yên dẫn đến hoại tử thuỳ trước tuyến yên; nhồi máu trong tuyến yên ở những bệnh nhân tiểu đường có thoái hoá mạch máu lan tràn.
- Tại vùng dưới đồi, tổn thương vùng dưới đồi hoặc làm mất khả năng tổng hợp các hormon, hoặc rối loạn quá trình vận chuyển các hormon: khối u trên hố yên như u tuyến tùng, u màng não, u ống nội tủy, u sọ hầu, u thần kinh mắt, di căn ung thư từ các cơ quan khác tới; chấn thương sọ não vùng dưới đồi; nhiễm khuẩn; não nước; dị dạng bẩm sinh.
- Ảnh hưởng của điều trị: do phẫu thuật; cắt cuống tuyến yên; đặt hoặc chiếu xạ vào vùng tuyến yên
Theo Suckhoedoisong
367758-HV_01.gif, 3401 bytes

Suy tuyến yên gây nhiều bệnh lý nghiêm trọng

Tuyến yên (hình bầu dục màu vàng nằm trong hốc xương).
alt
Chậm tăng trưởng, mất khả năng sinh sản, suy giáp... là những hậu quả thường xảy ra ở người mắc bệnh này. Bệnh nhân suy tuyến yên thậm chí còn bị đe doạ tính mạng, nhất là trường hợp suy cấp do có khối u lớn.
Tuyến yên có kích thước gần bằng hạt đậu, nằm ở đáy não, được xương bao quanh. Chức năng của nó được vùng dưới đồi kiểm soát tuyến yên thông qua các hoóc môn điều khiển. Đến lượt mình, tuyến yên điều hòa nhiều hoóc môn, kiểm soát nhiều chức năng của các cơ quan trong cơ thể.
Những hoóc môn tuyến yên có tác dụng kích thích các tuyến khác trong cơ thể nên hậu quả của bệnh rất nặng nề:
- Thiếu hoóc môn hướng sinh dục: Gồm LH và FSH, có tác dụng kích thích tinh hoàn ở nam và buồng trứng ở nữ, ảnh hưởng đến sự sinh sản.
- Thiếu hoóc môn kích thích tuyến giáp (TSH), gây suy giáp.

- Thiếu hoóc môn hướng vỏ thượng thận (corticotropin, ACTH...).
- Thiếu hoóc môn tăng trưởng(GH): Tình trạng này nếu xảy ra trước tuổi dậy thì sẽ gây chậm tăng trưởng. Người trưởng thành cũng bị ảnh hưởng.
Nguyên nhân gây suy tuyến yên có thể là rối loạn nội tiết, u bướu, viêm nhiễm, tổn thương tuyến yên hoặc thiếu máu nuôi tuyến yên.
Bệnh thường xảy ra từ từ, có thể hằng tháng đến hằng năm, rồi khởi phát triệu chứng một cách đột ngột. Các triệu chứng thường không đặc hiệu như mệt mỏi, lạnh, yếu cơ, ăn không ngon, sụt cân, đau bụng, huyết áp thấp, nhức đầu, rối loạn thị giác.
Phụ nữ thiếu hoóc môn hướng sinh dục do suy tuyến yên thường mãn kinh sớm, bóc hỏa, khô âm đạo và đau khi giao hợp. Người sau mãn kinh thường không có những triệu chứng này, biểu hiện đầu tiên có thể là nhức đầu và giảm thị lực. Đàn ông thường than phiền về rối loạn tình dục. Cả 2 giới đều bị giảm hệ lông.

Những trường hợp thiếu hoóc môn kích thích tuyến giáp thường không chịu được lạnh, mệt mỏi, mập, táo bón, xanh xao, da khô và dày. Nếu thiếu hoóc môn kích thích vỏ thượng thận, bệnh nhân thấy
mệt mỏi, yếu cơ, sụt cân, huyết áp thấp, buồn nôn, da xanh, giảm lông ở nữ. Trẻ thiếu hụt hoóc môn tăng trưởng sẽ bị lùn, chậm phát triển, béo phì, da nhăn nheo.

Ngoài ra, bệnh nhân suy tuyến yên còn có dấu hiệu da khô, xanh xao, thô ráp. Mặt xuất hiện những nếp nhăn nhỏ không liên quan đến biểu hiện cảm xúc.

Có nhiều phương pháp điều trị, tùy thuộc vào tuổi tác, giới tính của người bệnh, mức độ nặng của suy tuyến yên, số lượng hoóc môn bị thiếu... Với những người thiếu hoóc môn sinh dục, bác sĩ sẽ cho dùng oestrogen (nữ) hoặc testosterone (nam) ở liều thấp nhất có thể đem lại hiệu quả. Bệnh nhân nam và nữ bị suy tuyến yên do bệnh lý của vùng dưới đồi cũng có thể điều trị thành công bằng hoóc môn GnRH vì nó giúp phục hồi khả năng sinh dục và sinh sản.

Bệnh nhân thiếu hoóc môn tuyến giáp phải làm xét nghiệm chức năng tuyến thượng thận và điều trị bằng steroid trước khi dùng hoóc môn tuyến giáp thay thế. Người bị thiếu hoóc môn vỏ thượng thận sẽ được dùng hydrocortisone hay cortisone. Những trường hợp thiếu hoóc môn tăng trưởng sẽ được bổ sung hoóc môn này.
Điều trị suy tuyến yên không khó nhưng phải thực hiện liên tục suốt đời. Việc dùng thuốc phải rất thận trọng theo đúng chỉ định của bác sĩ nhằm hạn chế tối đa các tác dụng phụ. Đây là một bệnh dai dẳng, tiên lượng phụ thuộc vào nguyên nhân ban đầu.
(Theo Bác Sĩ Gia Đình)

http://ue.vnweblogs.com/gallery/18513/369835-009.gif

CHĂM SÓC TUYẾN YÊN

Tuyến yên có vai trò hàng đầu duy trì tuổi thọ và trạng thái sức khỏe. Tuyến yên vừa điều khiển sự chuyển hóa năng lượng bên ngoài vào ( điều khiển hoạt động Kinh mạch huyệt đạo, hô hấp ), vừa chuyển hóa năng lượng bên trong (điều tiết nội tiết tố). Chuyển hóa năng lượng là vai trò chủ đạo sự sống, như vai trò Thượng Đế trong mỗi con người. Tuyến yên yếu thì sức khỏe kém.. Tuyến yên khỏe thì sinh lực vô cùng mạnh mẽ, quá trình khỏi bệnh diễn ra nhanh chóng, đáp ứng miễn dịch rất tốt.
Tuyến yên được Tạo hoá sắp đặt ở vị trí giữa đầu, nơi an toàn nhất, không có sự va chạm cẩu thả nào có thể đụng tới tuyến yên. Tuyến yên nhỏ như một hạt lạc nhưng nắm giữ bí mật sinh mạng mỗi người. Tuổi tác làm tuyến yên lão hóa dần. Hoạt động tuyến Yên nhờ năng lượng Nguyên khí . Nguyên khí là vốn bẩm sinh từ cha mẹ dòng họ di truyền, quyết định tuổi thọ của mỗi người. Phần lớn nguyên khí được sử dụng vào ban đêm để duy trì các hoạt động thần kinh thực vật, còn thần kinh động vật nghỉ ngơi hoàn toàn. Yếu nguyên khí thì Tuyến yên kém hoạt động, kinh mạch tắt dần , ngừng thở
Suy thoái tuyến yên sớm do nhiều nguyên nhân: do di truyền, do ô nhiễm môi trường, do tình dục quá mức, do “truyền nhân điện”chữa bệnh, do thiếu ăn làm việc kiệt sức trong thời gian dài . Dấu hiệu suy thoái ban đầu là bàn tay chân teo khô, lạnh, nhăn nheo, da thô ráp, có chai da dưới gốc ngón tay ngón chân mà không do lao động, tóc bạc sớm, giảm sút trí nhớ . Sinh khí thiếu làm da tay chân bị chai khô, dễ phát sinh bệnh nan y,.
Bệnh ủ nhiều năm, phát bệnh thì mệt mỏi, sút cân, khát nước, ù tai, đau gáy, nhức xương, có bọng nước ở mắt, ở chân, mắt kém, thiếu máu, bệnh nan y, và các bệnh lai rai lâu khỏi. Vì vậy nếu phát hiện có nốt chai da ở gốc ngón tay út, áp út : Phải luyện tập vô thức phục hồi tuyến yên, ăn uống dinh dưỡng cao, không nhiễm hóa chất, ngừng rượu bia. Khi sức khỏe tốt thì da tay mọng căng, mềm mại, ấm áp, hết chại da Tuyến yên hoạt động chủ yếu bằng Nguyên khí bẩm sinh. Do đó tây y không can thiệp đầy đủ các hoạt động bí ẩn của tuyến yên, dù có phương tiện hiện đại bệnh nan y vẫn tăng. Mỗi người tự giác chăm sóc tuyến yên, không đổ thừa hoàn toàn cho bác sĩ.
Thực hành 2-3 tháng. (đã tập xong bài 2)
1- Tiếp tục tập bài số 1 như hướng dẫn. Thời gian rảnh rỗi tập động tác “Tứ diệu kết”
2- Chăm sóc tuyến yên:
- Đặt tay vào Ấn đường, điểm Trường sinh, hõm nách, Ủy trung, vùng đầu gáy, chẩm , thái dương, trán , mắt. Mỗi chỗ 10-30 phút, mỗi ngày đặt vài chỗ.
Chú ý : Trong 6 tháng luyện tập hệ A, thường xuyên rà tay trên đỉnh đầu cách 0,5cm, thấy có luồng hơi nóng bốc thoát trên đỉnh đầu là thành công khai mở Hà Đào Thành, được chuyển bài tập hệ B. Nếu chưa đạt yêu cầu này, phải tập lại từ bài Thể dục vô thức, hoặc đăng ký theo một khóa học.
alt
Những dấu hiệu suy thoái tuyến yên rất nặng:
Điểm phản xạ tuyến yên ở giữa ngón chân cái bị chai da, có tổn thương, và bọng nước ở mắt cá chân:
alt
367758-HV_01.gif, 3401 bytes
Forum Energy Human and Spiritual 
Diễn Đàn Nhân Điện và Tâm Linh

Con Người Có Mắt Thứ Ba?


Con người có mắt thứ ba? 

http://ue.vnweblogs.com/gallery/18513/HV_01.gif
  altSự quan trọng của con mắt thứ ba, còn gọi là mắt huệ, đã được những người tìm Chân lý và tu hành biết đến qua hằng bao thế kỷ, nhưng chỉ mới gần đây khoa học cận đại mới công nhận sự hiện hữu của mắt huệ. Thí dụ như, trong một khảo cứu gần đây của Nga Sô (http://english.pravda.ru/main/18/90/364/15560_thirdeye.html), phim chụp để trong một bao thư phản ánh sáng bắt đầu rửa ra có hình ảnh sau khi được đặt trên trán của những nhân vật thí nghiệm.
Theo ông Vitaly Pravdivstev, nghiên cứu gia chính của cuộc khảo cứu: "Thử nghiệm này cho thấy một số người có khả năng phóng ra ‘hình ảnh từ não bộ’ từ một chỗ nào đó bên trong trán".
Ông Pravdivstev cho biết về sự liên hệ giữa khả năng này và trung tâm não bộ được gọi là con mắt thứ ba: "Những tập tục cổ truyền Á Ðông có thể chứng minh lý thuyết của chúng ta: họ nói rằng sự phóng xạ tỏa ra từ trung tâm năng lực của con người, khoa học bí truyền gọi trung tâm này là con mắt thứ ba".
Trong khoa động vật học, sự hiện hữu của con mắt thứ ba trong một số thú vật đã được công nhận. Khảo sát vê� các loài bò sát và chim đã cho thấy chúng có con mắt thứ ba liên quan đến tuyến tùng (pineal gland). Con mắt này trông không giống như mắt thường mà có thể cảm nhận được ánh sáng và nhiệt độ (http://www.anapsid.org/parietal.html).
Thêm vào đó, các khoa học gia đã khám phá rằng tuyến tùng của con người có những cơ quan cảm nhận được ánh sáng và sản xuất chất melatonin, được tiết ra tùy theo ánh sáng mà thân thể tiếp nhận được (xin đọc Bản Tin 133, "Tuyến tùng và Melatonin"  http://godsdirectcontact.us/sm21/enews/www/133/ss.htm).
Nhưng các khoa học gia vẫn chưa xem trọng chức năng của tuyến tùng trong cơ thể con người. Dù nó cũng tương tự như con mắt thứ ba trong một số thú vật, con người không sử dụng tuyến tùng để trực tiếp cảm nhận ánh sáng. Một khám phá gần đây cho thấy mắt thường cũng có thể sản xuất được chất melatonin, làm cho vai trò của tuyến tùng trong con người càng ít quan trọng hơn nữa.
Cuối cùng, khác với loài vật, con mắt thứ ba của loài người nằm sâu trong não bộ, và vị trí khác biệt này khiến cho tuyến tùng của con người dường như càng ít trọng yếu hơn. Vì theo trong luật tiến hóa, tuyến tùng có vẻ như sẽ từ từ biến mất, thay vì đóng vai trò quan trọng trong chức năng sinh tồn.
Nhưng khám phá từ những cuộc khảo cứu tương tự như của ông Vitaly Pravdivstev có thể sẽ thúc đẩy khoa học cận đại có cái nhìn mới về đề tài này. Khả năng phóng hình ảnh lên phim dường như đã biểu lộ rằng chức năng của tuyến tùng không những nhiều hơn chức năng mà các khoa học gia đã nhận biết, mà còn cho thấy cơ quan này có thể tự "nhìn thấy" và có tầm hoạt động vượt khỏi trình độ sinh tồn vật chất.
Vì vậy, dù là đối với nhiều người con mắt thứ ba có vẻ như không còn hữu dụng, lý do đàng sau có thể hoàn toàn khác hẳn với những điều mà khoa học tin tưởng từ lâu. Tuyến tùng có thể chỉ cần được đánh thức, theo cách mà Sư Phụ đề cập là "nối tiếp trở lại với Thượng Ðế", để có thể hoạt động theo đúng vai trò của nó.
Một tác giả khác, nhà thần học G. de Puruker, trong thập niên 1920 đã viết về tuyến tùng và sự tiến hóa của nhân loại (http://www.theosociety.org/pasadena/man-evol/mie-16.htm) từ khía cạnh tâm linh nhiều hơn là sinh vật học:
Ngay cả hiện tại, tuyến tùng là nguồn gốc của trực giác. Khi chúng ta có một linh cảm, tuyến này nhẹ nhàng rung động; khi chúng ta có một hứng khởi hay một sự nhận biết trực giác, nó rung động mạnh hơn. Tuy nhiên sự khởi động của tuyến này khó khăn, vì cặp mắt thịt hoạt động mạnh hơn. Càng về sau, cặp mắt sẽ dần dần càng hoàn hảo hơn về chức năng, tuy nhiên chúng sẽ bớt đi tầm quan trọng, và "con mắt đầu tiên" sẽ tự nó trở lại.
Có lẽ là sự đề cập của nhà thần học de Puruker về "con mắt đầu tiên", một lần nữa công nhận sự quan trọng của nó, trùng hợp với bước tiến vào Thời đại Hoàng Kim của nhân loại. Nếu vậy, cuộc khảo cứu của Pravdivstev có thể được xem là khoa học đang xác nhận sự quan trọng thật sự của mắt huệ. Và từ đó, mắt huệ như là nơi chúng ta "đi" để tiếp xúc với Thượng Ðế bên trong, và trong những thập niên kế tiếp, tất cả chúng ta sẽ càng trân quý hơn nữa hơn sự quan trọng về việc tiếp xúc với Thượng Ðế của mình.
 http://ue.vnweblogs.com/gallery/18513/020.gif

Các nhà khoa học từ lâu đã tranh luận và nghiên cứu về giả thuyết này

alt
Nữ thần Ấn Độ với 10 cánh tay và 3 con mắt.
. Theo họ, con mắt thứ ba rất có thể là cơ quan giúp một số người có được những khả năng hết sức đặc biệt như tiên tri hay thần giao cách cảm…, và bất cứ ai trong chúng ta cũng có con mắt đó, vấn đề là ta có biết “mở” nó ra hay không.
Khả năng đọc được chữ hay phim ảnh trong một phong bì dán kín, ngăn ánh sáng, được đặt trên trán của nhiều nhà ngoại cảm không phải là quá xa lạ với chúng ta. Khoa học hiện vẫn chưa thể giải thích thấu đáo về hiện tượng này. Còn truyền thuyết cổ xưa của phương Đông lại khẳng định, có những trung tâm năng lượng đặc biệt có khả năng đọc và phát ra các dạng ý nghĩ được gọi là “con mắt thứ ba”.
Việc sùng bái loại mắt này có nguồn gốc từ rất xa xưa. Trong nhiều tín ngưỡng phương Đông, cơ quan đặc biệt này gần như được coi là tài sản riêng của các vị thần. Nó cho phép họ theo dõi lịch sử của toàn bộ thế giới, nhìn thấy tương lai, quan sát bất cứ ngóc ngách nào trong vũ trụ bao la. Có thể thường xuyên bắt gặp con mắt thứ ba được gắn trên trán các vị thần trên các hình vẽ hay pho tượng tại những đền chùa đạo Phật.
Một số nhà nghiên cứu còn cho rằng, đây chính là ký ức về những “tổ tiên có nguồn gốc ngoài trái đất” của nhân loại. Theo những truyền thuyết còn tồn tại đến ngày nay, con mắt đó giúp họ có những khả năng hết sức đặc biệt - thôi miên và tiên tri, thần giao cách cảm và tác động từ xa, khả năng thu nhận kiến thức trực tiếp từ trí tuệ của vũ trụ, biết được quá khứ và tương lai…
Những người luyện yoga trên thực tế đã khai phá được các khả năng tâm lý khác thường. Nhiều người từng tận mắt chứng kiến kỳ công của họ đã nhận xét: “Chính xác tương tự như các tia sáng xuyên qua kính hay tia X đi qua các vật không trong suốt, nhà yoga có thể nhìn thấy các đồ vật đằng sau bức tường dày, biết nội dung bức thư trong phong bì dán kín hay phát hiện kho báu dưới đất nhờ sự giúp đỡ của con mắt tinh thần bên trong của mình”.
Phạm vi ảnh hưởng của “con mắt thứ ba” còn vượt ra ngoài không gian 3 chiều quen thuộc đối với chúng ta. Các nhà yoga có thể quan sát được các sự kiện diễn ra trên những khoảng cách lớn, và ở bất cứ thời gian nào: quá khứ, hiện tại hay tương lai. Tại Ấn Độ, những người có khả năng kỳ diệu như vậy được gọi làTrikalazna (người biết ba thời gian).
Tuy nhiên, không phải nhà yoga nào cũng có được những khả năng đặc biệt trên - tất cả phụ thuộc vào sự phát triển của “con mắt thứ ba”. Theo truyền thống của yoga, người ta chia những khả năng này thành 4 mức độ.
Mức thấp nhất cho phép nhìn thấy những vòng hào quang (hay còn gọi là tinh hoa) phát tiết ra từ đồ vật hay con người. “Hào quang” này thường thay đổi về hình dạng và màu sắc tùy theo mức độ sức khỏe và trạng thái tâm lý của người đó. Chính nhờ khả năng này, một vài nhà yoga có khả năng dự đoán được một số bệnh tật của con người.
Ở mức độ tiếp theo, con người có thể quan sát các đồ vật và sự kiện tương tự như trong một “bản vẽ thu nhỏ” - ví dụ như nhìn thấy từ bên trong cơ thể hay từ độ cao của các loài chim đang bay. Những bức tranh được quan sát thấy thường liên quan đến hiện tại, hay một quá khứ mới xảy ra không lâu.
Tại mức độ này, đôi khi người ta còn nhìn thấy những dạng ý nghĩ cực kỳ mạnh mẽ (ví như liên quan đến tôn giáo tín ngưỡng) - kết quả của quá trình tập trung cao độ của con người. Những giai đoạn đầu, khả năng nhìn thấu này vẫn chưa rõ ràng và bền vững. Nhưng với bước phát triển tiếp theo của con mắt thứ ba, độ sáng và rõ nét của các bức tranh sẽ ngày càng tăng lên.
Đến một thời điểm nào đó của mức độ thứ ba, những hình ảnh được quan sát bằng “con mắt thứ ba” sẽ có chất lượng không kém những gì chúng ta nhìn thấy bằng mắt thường. Dù cho thời gian hiển thị của chúng rất ngắn, thậm chí thường chỉ trong khoảnh khắc, ta vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng và tỉ mỉ từng chi tiết.
Các chuyên gia khẳng định, bất cứ người nào cũng có thể đạt được ba mức độ nói trên bằng cách luyện tập. Thậm chí đối với những người mù, khả năng phát triển “con mắt thứ ba” thường nhanh chóng và thành công hơn. Còn mức độ thứ tư - mức độ tinh thông - thì rất ít người có thể làm được.
Để đạt tới ngưỡng này, con người cần phải cống hiến toàn bộ cho sự nghiệp hoàn thiện về tinh thần. Khi đã dạt đến mức độ tuyệt đỉnh của giai đoạn thứ tư, con người sẽ trở thành một môn đồ “không cần học ai và không cần học cái gì nữa”.
Điều này không phải do anh ta đã biết tất cả, mà là anh ta sẽ không cần phải vùi đầu vào hàng trăm cuốn sách, nghe giảng suốt ngày, chúi đầu vào kính hiển vi hay kính viễn vọng… Khả năng thị giác bằng tinh thần sẽ cho phép con người biết và nhìn thấy tất cả những gì anh ta mong muốn - không phụ thuộc vào thời gian hay không gian.
Vào thập niên 80, các nhà khoa học Anh và Đức đã đưa ra giả thuyết về sự tồn tại của những người có con mắt thứ ba, tương tự như ở bò sát nguyên thủy. Tuy nhiên ở người, con mắt này dần dần chui sâu vào bên trong lớp xương sọ và có thể đã thu nhỏ lại, trở thành tuyến quả thông (epiphisis), nằm trước tiểu não .
altCác ý kiến nhận định về vấn đề này khá khác biệt. Một luận điểm cho rằng những động vật có con mắt thứ ba cũng không phải là hiếm, thường xuyên gặp hơn cả là những loài bò sát, đặc biệt là rắn và thằn lằn.
Chúng có một con mắt thóp đặc biệt, nằm ngay dưới một lỗ nhỏ trên phần xương sọ. Ở loài bò sát, lỗ này được phủ một lớp da mỏng bán trong suốt khiến các nhà khoa học nhận định nó không chỉ làm việc trong dải ánh sáng nhìn thấy.
Dự đoán trên đã được khẳng định, sau khi người ta phát hiện cơ quan này đặc biệt nhạy cảm với dải sóng milimét cũng như đối với từ trường. Họ còn đặt giả thuyết, nó có thể thu nhận được các loại sóng siêu âm và hạ âm. Chính nhờ đó, loài bò sát thường có khả năng cảm nhận trước những thảm họa thiên nhiên như động đất, núi lửa phun trào hay thậm chí cả bão từ.
Còn đối với một số người, chúng ta cũng có bằng chứng khá thuyết phục về “con mắt thứ ba”: Cơ quan kỳ lạ này đôi khi nằm trên thóp hay gáy của một số người vẫn đang sống bên cạnh chúng ta. Đó là trường hợp của Emi Hanson, một cô giáo 25 tuổi tại thành phố Columbus (Mỹ).
Emi quả thật có tới 3 con mắt, trong khi mắt thứ ba nằm sau gáy lại nhìn rõ hơn hai con mắt thường vốn bị cận của cô. Ưu điểm của con mắt này khá rõ ràng, Emi có thể xem truyền hình bằng gáy hay quan sát được đằng sau xe hơi của mình mà không cần kính chiếu hậu.
Những huyền thoại của Ấn Độ về “con mắt thứ ba” - con mắt của sự tưởng tượng và mơ ước đã thuyết phục được các nhà khoa học Anh và Đức. Vào thập niên 80, họ đưa ra giả thuyết về sự tồn tại của những người có con mắt thứ ba, tương tự như ở các loài bò sát nguyên thủy. Tuy nhiên ở con người, con mắt này dần dần chui sâu vào bên trong lớp xương sọ.
Theo xu hướng này, hiện có nhiều ý kiến cho rằng cơ quan bí ẩn trên không có gì khác mà chính là tuyến quả thông (epiphisis) - một bộ phận chỉ nhỏ cỡ hạt đậu, có dạng hình quả lê và màu đỏ nâu, nằm ngay phía trước tiểu não.
Những nghiên cứu khoa học gần đây cũng nói nhiều về cơ quan thần bí này. Người ta phát hiện trong epiphisis có chứa các thành phần gọi là “cát não” (acervulus cerebralis) - những mẩu khoáng chất hình cầu có kích thước khoảng 0,5 mm. Cho dù chúng có ở mọi người ngay từ lúc sinh ra, nhưng các nhà khoa học vẫn chưa biết nó có tác dụng gì. Xung quanh đó có khá nhiều giả thuyết.
Phân tích bằng tia X ghi nhận trong những “hạt cát” có những cấu trúc dạng tinh thể silic. Dường như những vi tinh thể này là nơi chứa đựng thông tin dạng ba chiều về toàn bộ cơ thể con người.
Trong khi tìm hiểu tác dụng của epiphisis, một số người đã chú ý tới một chuyển động kỳ lạ của cơ quan này. Nó có khả năng tự xoay tương tự như mắt người. Người ta còn bàn về những điểm giống nhau giữa epiphisis với nhãn cầu mắt do nó cũng có thấu kính và các thành phần thụ cảm màu sắc.
Một điểm chú ý nữa là hoạt động của tuyến quả thông được thúc đẩy đáng kể bởi tín hiệu sáng đến từ mắt. Cũng có ý kiến nhận định, do kết quả của quá trình hàng nghìn năm không hoạt động, epiphisis đã thu nhỏ kích thước đáng kể (trong quá khứ, nó lớn cỡ viên bi của trẻ em).
Hiện vẫn chưa thể khẳng định chắc chắn epiphisis có phải là con mắt thứ ba từng có thời nằm trên não, hay là một cơ quan độc lập nào đó có những khả năng đặc biệt. Tuy nhiên, người ta vẫn có được một bằng chứng, dù là gián tiếp, cho thấy epiphsis có liên quan đến thị giác và những khả năng thông tin đặc biệt của con người. Các nhà khoa học còn nhận thấy một quy luật khá thú vị:
    Ở những người thường xuyên rèn luyện về tinh thần và có được những khả năng thông tin - tâm lý đặc biệt, phần xương trên chóp lại mỏng đi đến mức chỉ còn như một lớp da - tương tự như con mắt của rắn.
(Theo Thế Giới Mới)   Tạo chữ GIF

Bí ẩn về người ba mắt tại Việt Nam

Khoa học đã tốn không ít giấy mực về hiện tượng “con mắt thứ ba”, tức là khả năng nhìn thấy không dùng đôi mắt thường. Ở Việt Nam có một cô gái như thế, nhìn được cả bằng trán, mũi và thái dương, đã được khẳng định qua hàng chục thí nghiệm của các nhà khoa học.
Hơn chục năm qua, ông Tuệ Đức, Tổng giám đốc Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng Việt Nam và các thành viên đã thực hiện hàng nghìn thí nghiệm nghiên cứu những khả năng đặc biệt của con người. Tổng kết của họ là có đến 98-99% những người tự nêu ra khả năng “đặc biệt” là lừa bịp. Như vậy, 1-2% còn lại, dù vô cùng nhỏ bé, còn phải nghiên cứu nhiều, vẫn tiếp tục gây thắc mắc cho các nhà khoa học. Có nhiều chuyện kỳ lạ như có người nhìn thấy linh hồn, nhìn thấy quá khứ, nói chuyện với người âm… song các nhà nghiên cứu chưa dám công bố.
altGần đây nhất là một cô gái có thể đọc được chữ, nhìn thấy mọi vật bằng trán, mũi và thái dương, người đặc biệt nhất mà ông Đức từng gặp, vì vậy ông quyết tâm nghiên cứu kỹ càng trước khi công bố.
Cách đây không lâu, nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải khi trả lời phỏng vấn truyền hình cũng nhắc đến cô gái có khả năng kỳ lạ trên, song nhất định không tiết lộ thông tin cụ thể.
Mới đây, tại văn phòng làm việc của ông Đức, các nhà khoa học từ hai cơ quan chuyên nghiên cứu hiện tượng lạ, khả năng đặc biệt của con người là Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng và Trung tâm Bảo trợ khoa học kỹ thuật truyền thông đã có có mặt để chứng kiến khả năng của cô gái này. Cùng với họ là một số nhà khoa học của Viện Khoa học hình sự, Bộ Công an. Đây là lần tập hợp đầy đủ nhất của các nhà khoa học.
Cô gái, được gọi là A, không có vẻ ngoài đặc biệt. Chị ngoài 30 tuổi, trông chất phác và bình thường như những cô gái vùng quê khác.
Phương án thực hiện thí nghiệm được vạch sẵn từng bước, qua mỗi bước, khả năng của chị A sẽ được bộc lộ và những toan tính, chuyện bịp bợm nếu có cũng dễ dàng lật tẩy.
Đầu tiên, ông Đức yêu cầu chị A nhắm mắt lại. Trước sự chứng kiến của mọi người, một nhà khoa học cầm tờ Chuyên đề An Ninh thế giới vừa được mang đến tiến về phía chị. Tờ báo được giơ lên trước mặt chị A, và chị cũng ngước mặt lên theo như thể nhìn thấy mọi hành động của nhà khoa học.
Để hóa giải nghi ngờ của mọi người khi một số đặt câu hỏi: “Liệu chị A có nhìn theo kiểu ti hí không?”, ông Tuệ Đức dùng mẩu băng dính đen dán hai mắt chị lại. Với mẩu băng dính này, chị A cố mở thế nào hai mí mắt cũng không nhích lên được. Tuy nhiên, khuôn mặt chị vẫn thanh thản, chị đọc vanh vách hết trang này đến trang kia của tờ báo như bất cứ người bình thường nào. Đây là tờ báo vừa phát hành buổi sáng nên nhiều khả năng chị A chưa được đọc lần nào chứ đừng nói đến chuyện đã thuộc lòng. Ngoài ra, bất kỳ một loại tài liệu nào đưa ra trước đôi mắt dán chặt băng dính kia chị vẫn đọc rất trôi chảy.
Để loại bỏ khả năng đôi mắt chị A đặc biệt đến nỗi nhìn xuyên thấu lớp mi và băng dính mỏng, các nhà khoa học tiếp tục dùng tờ tạp chí để che mắt chị, rồi sau đó là cả cuốn sách dày hơn 10 cm, nhưng chị vẫn đọc làu làu như không có gì xảy ra. Lạ lùng hơn, chị ngước mắt lên tường nhà đọc chính xác con số chỉ từng giây, từng phút trong chiếc đồng hồ treo tường; chỉ tay miêu tả hình dáng, màu quần áo từng giáo sư, tiến sĩ và các nhà khoa học đang đứng ngồi khắp phòng khiến mọi người hết sức ngạc nhiên.
Một người còn cẩn thận dùng tay mình bịt mắt chị, rồi hỏi vật gì xung quanh, chị vẫn nói đúng. Ngay cả nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải từng mất mấy ngày để sáng chế ra chiếc kính đen ngòm, dày cộp, ôm kín mắt chị A, song ông ngồi quan sát chị cả ngày, chị vẫn đeo kính và làm việc bình thường, xem TV, đọc sách. Người khác đeo chiếc kính ấy sẽ chỉ thấy bóng tối đen kịt.
Để tìm ra vị trí con mắt thứ ba của chị, các nhà khoa học che kín cả khuôn mặt chị lại. Lúc này, dù cố gắng thế nào chị cũng không thấy gì nữa. Như vậy, dù “con mắt thứ ba” của chị nằm ở đâu trên mặt thì nó cũng đã bị che khuất.
Ông Tuệ Đức từ từ kéo dần vật che mặt từ phía đỉnh đầu xuống dưới cằm. Khi vật che hở phần trán, điểm giữa hai lông mày thì chị nhìn lại được. Chị A cũng khẳng định mình nhìn được là nhờ “con mắt” ở trán, phía trên sống mũi, điểm giữa hai lông mày. Chị nhận thấy có một luồng ánh sáng chiếu từ trán ra và thu nhận được những hình ảnh trước mắt như một chiếc máy quay phim vậy.
Ông Tuệ Đức và các thành viên khác tiếp tục bịt khắp mặt của chị A lại và chỉ để hở một điểm nhỏ ở mũi theo yêu cầu của chị. Thật ngoài sức tưởng tượng khi chị có thể nhìn thấy mọi vật và đọc được mọi loại sách báo bằng mũi. Các nhà khoa học lại che mũi và để hở một bên thái dương.
Lần này, thái dương của chị cũng có “mắt”. Che thái dương bên trái, chị đọc bằng thái dương phải và ngược lại. Theo lời kể của chị A và ông Đức, người đã 4 năm miệt mài tìm hiểu hiện tượng này, chị A không những có “con mắt thứ ba” mà còn điều khiển được từ suy nghĩ xem con mắt sẽ phát huy tác dụng ở trán, mũi, hay thái dương.
Do vậy, dù có bịt cả hai mắt, che cả mặt, song chỉ cần hở ra một trong 4 điểm trên khuôn mặt là chị vẫn nổ xe máy phóng vù vù trên đường đông người qua lại. Điều này ông Tuệ Đức cũng đã làm thí nghiệm. Chính chị A, trong hoàn cảnh bịt mắt đã chở ông Đức dọc đường làng, vượt qua các chướng ngại vật do các nhà khoa học sắp xếp.
Theo ông Đức, cách đây 4 năm khi ông bắt đầu nghiên cứu chị A thì thỉnh thoảng chị mới bộc lộ khả năng này. Mỗi lần đó, gia đình lại gọi ông đến làm thí nghiệm. Thời gian gần đây, “con mắt thứ ba” của chị ổn định hơn và có thể nhìn thấy bất cứ lúc nào.
Khả năng đặc biệt của chị A, theo lý giải bước đầu của các nhà khoa học có thể là do một ngoại lực hoặc nội lực nào đó đã vô tình đánh thức một cơ quan bí ẩn của não bộ mà chúng ta chưa biết.
Chị A không hề tập thiền hay yoga và theo chị và gia đình thì chị cũng chẳng có tiền sử bệnh tật hay bị một chấn thương nào. Chị sinh ra trong một gia đình làm nghề nông ở Hải Phòng, đã lấy chồng, có con và hiện sống với chồng ở Lương Sơn, Hòa Bình.
Chị cho biết cách đây 5 năm, một ngày tự nhiên chị thấy có một luồng sáng từ trán chiếu ra và chị cảm nhận được những hình ảnh mờ nhạt qua luồng sáng đó. Sợ hãi quá, chị dùng băng dính đen dính “con mắt” ở trán đó lại, nhưng rồi bằng sự điều khiển qua ý nghĩ, chị lại thấy có luồng sáng phát ra từ mũi. Chị dán ở mũi thì lại nhìn được bằng thái dương.
Chị và gia đình quá sợ hãi không biết nguyên nhân vì sao. Thế rồi một người mách chị đến Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng, nơi các nhà khoa học chuyên nghiên cứu các hiện tượng đặc biệt. Từ đó chị được các nhà khoa học quan tâm, làm rất nhiều thí nghiệm và đặc biệt, mỗi ngày chị nhìn thấy mọi vật bằng “con mắt thứ ba” rõ hơn, và giờ đây, nó đã nhìn được mọi vật rõ ràng như mắt thường.
(Theo An Ninh Thế Giới)

Người phụ nữ có 'con mắt thứ ba' ở Việt Nam

Chị Hoàng Thị Thiêm
Nhiều năm trời, cứ đang làm ruộng chị Hoàng Thị Thiêm (sinh năm 1970 ở huyện Lương Sơn, Hòa Bình) lại nhận được tin báo lên Hà Nội để cùng các nhà khoa học làm thử nghiệm.

Nhìn xuyên màn đêm : Khả năng của chị được Trung tâm UIA và Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người khảo nghiệm. Dù mắt có được bịt, được dán keo đến nỗi bóc ra không còn chiếc lông mi nào thì chị vẫn đọc được chữ bình thường, nhìn thấy mọi cảnh vật bình thường.

Năm 2006, khảo nghiệm khoa học cũng được tiến hành với chị trước sự chứng kiến của khoảng 20 cơ quan báo đài, truyền hình. Chị Thiêm được bịt kín mắt nhưng vẫn đi lại trong tòa soạn bình thường mà không bị vấp ngã. Chị quay số điện thoại của chính các phóng viên ghi ra mẩu giấy đưa cho chị. Không nhìn bằng mắt nhưng chị vẫn bấm đúng số khiến điện thoại của phóng viên reo vang.

Năm 2007, thông tin ở Việt Nam có người phụ nữ nhìn bằng trán truyền sang tận Nhật Bản. Đài Truyền hình Nhật Bản đã về khảo nghiệm chị 3 lần, 1 lần tại Trung tâm UIA ở Đông Tác (Hà Nội), 2 lần tại nhà chị. Họ cho chị đeo chiếc kính đặc biệt để chị không nhìn thấy gì rồi vẽ nhiều hình vẽ ra giấy, chị nhìn vào và vẽ lại hình vẽ này. Khảo nghiệm thành công, chị được mời sang Nhật làm tiếp các khảo nghiệm khác. Trên bảng điện tử họ bấm vào đâu thị chị đi đúng vào đó.

altLần gần đây nhất năm 2009, chị sang Đức khảo nghiệm với nhiều hình thức khác nhau, nhưng đặc biệt họ thử phản ứng nhanh "con mắt thứ ba" của chị bằng cách chị bịt mắt chơi trò đập các con lật đật. Con nào nhô lên phải đập trúng con đó.
Với những người không bị bịt mắt đập được 10 con thì chị dù bịt mắt cũng đập được 9 con. Khảo nghiệm nhắm mắt đi xe máy của chị đã hoàn toàn thuyết phục được người xem.

Năm 2009, Đài Truyền hình Hàn Quốc tiếp tục mời chị sang khảo nghiệm và họ vô cùng ngạc nhiên trước khả năng đó. Chị cũng được mời sang Pháp và tới đây sẽ xếp lịch để sang Mỹ làm các khảo nghiệm tiếp theo.

Tìm mộ liệt sĩ

Từ lúc được "khai mở luân xa 6" chị bắt đầu có khả năng đặc biệt, có thể giao tiếp với thế giới bên kia và ứng dụng để tìm mộ liệt sĩ. Năm 2008, chị đã giúp thượng tá công an Trần Kim Ngọc, Công an tỉnh Lào Cai tìm được mộ của bố.

Năm 1987, Công an tỉnh Thuận Hải (Bình Thuận) đã gửi công văn và ảnh mộ chí của bố ông Kim Ngọc thông báo cho biết, bố ông là Trần Kim Chiến, nguyên phó ty công an Hoàng Liên Sơn (cũ), hy sinh tại Thuận Hải năm 1967.

Tháng 7/2006, nhân kỷ niệm 59 năm ngày thương binh liệt sĩ, Công an tỉnh Lào Cai đã bố trí cho gia đình anh Ngọc một chuyến xe để vào Bình Thuận viếng bố và đặt vấn đề nhờ Ban giám đốc Công an tỉnh Bình Thuận giúp làm thủ tục di chuyển mộ chí về yên nghỉ tại nghĩa trang tỉnh Lào Cai.

Ông Ngọc cho biết: "Trong khi gia đình tôi đang phấn khởi mong chờ từng ngày để được đón bố trở về với gia đình thì ngày 18/4/2007, Công an tỉnh Bình Thuận thông báo sự thật ngôi mộ bố tôi tại nghĩa trang tỉnh Bình Thuận chỉ là mộ tưởng niệm, không có hài cốt. Hài cốt của bố tôi bị thất lạc đến nay vẫn chưa tìm thấy. Tin này quá bàng hoàng và đau xót đối với tôi".

Sau khi nhận được công văn của Công an tỉnh Bình Thuận, Ban giám đốc Công an tỉnh Lào Cai đã quyết định thành lập tổ công tác đặc biệt vào Bình Thuận tìm kiếm hài cốt liệt sĩ Trần Kim Chiến, làm công văn cho giám đốc Công an tỉnh Bình Thuận đề nghị cùng phối hợp giải quyết.

Trong đoàn đi tìm kiếm, Viện Khoa học Hình sự Bộ Công an đã giới thiệu một số nhà ngoại cảm có uy tín để cùng tìm kiếm. Điều đặc biệt là công an huyện Bắc Bình đã tìm lại được 19 nhân chứng sống là bộ đội, du kích, công an hoạt động cùng địa bàn với liệt sĩ đã hy sinh, tổ chức hội thảo để xác định vị trí liệt sĩ hy sinh, giúp việc tìm kiếm nhanh và chính xác.

Sau hai tháng ròng rã đội mưa, đội nắng đào bới, khai quật hàng vạn mét vuông đất nhưng thật buồn, không một dấu tích nào cho thấy có mộ ông Trần Kim Chiến ở đó. Qua nhiều kênh thông tin khác, ông Ngọc biết được khả năng đặc biệt của chị Thiêm về áp vong tìm mộ. Nhiều ngày trời lặn lội, ông đã đến được nhà chị Thiêm ở Hòa Bình nhờ giúp đỡ và đã thành công. 
Theo Bee
Chị Nguyễn Thanh Tú với Tự truyện TÔI MÙ ? -Tự truyện của cô gái mù “có phép lạ”
alt Thêm một câu chuyện có thật nữa về cô gái Việt có đôi mắt thứ 3, trước kia mình đã có nghe nói nhà ngoại cảm Hoàng Thị Thiêm có thể đọc báo dù cho bịt 2 mắt. Nay cô Nguyễn Thanh Tú nhờ luyện tập một phương pháp dưỡng sinh đặt biệt đã nhìn lại được dù đôi mắt cô ko còn nữa do bệnh Glo-côm bẩm sinh, ngoài ra cô còn có khả năng khám chữa những bệnh nan y, dù người bệnh ở xa. Cô nhìn rõ nội tạng người bệnh, có thể chỉ ra khuyết tật ở cấp phân tử (mã di truyền). Thật là kỳ diệu thay…
Cuốn tự truyện Tôi mù? kể lại một cách trung thực những gì đã diễn ra trong quá trình tập luyện để nhận biết được đồ vật mà không cần dùng đến đôi mắt của Tú và những người trong Hội người mù. Người đọc sẽ thấy những tên tuổi khá quen thuộc như họa sĩ Phan Cẩm Thượng, GS Vi Huyền Đắc, GS Phan Nhật Nam, nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải trong cuốn tự truyện này.
Người thầy trực tiếp hướng dẩn tập luyện cho Tú là nhà văn Nguyên Bình. Số phận may mắn đã cho Tú gặp được nhà văn Nguyên Bình, người đang hướng dẫn cho những người mù và những người bệnh một phương pháp dưỡng sinh chưa từng biết đến ở Việt Nam có tên gọi là: Tĩnh công ý thức.
Quang Võ tổng hợp
 http://ue.vnweblogs.com/gallery/18513/369835-009.gif
Forum Energy Human and Spiritual 
Diễn Đàn Nhân Điện và Tâm Linh



Lợi Ích Tuyệt Vời Của Thiền Định

Giải mã những bí mật của thiền định


Không cứ phải vào rừng kiếm một guru (lạt-ma, thiền sư v.v) râu dài mới học được thiền. Tại Mỹ, giờ đây, nhiều khi muốn tránh ngồi thiền cũng khó. Nó là môn được yêu cầu tại nhiều trường học, bệnh viện, công ty luật, các tổ chức chính phủ và cả trong nhà tù...
Trong các trường bao gồm cả đại học, trung học và tiểu học ở Fairfield, Iowa, học sinh ngồi thiền tập thể 2 lần mỗi ngày. Ngay các khách sạn khu Catskills ở New York đã trở thành các trung tâm thiền nhanh đến nỗi được gọi là Buddhist Belt (Vành đai Phật giáo).
Trào lưu thiền định khởi phát có nguyên do từ cả văn hóa lẫn y học. Ngày càng có nhiều thầy thuốc ở Mỹ đề nghị bệnh nhân ngồi thiền như một biện pháp phòng và điều trị các bệnh mạn tính như tim, AIDS, ung thư, vô sinh và đặc biệt là các bệnh rối loạn thần kinh, trầm cảm. "30 năm nghiên cứu đã cho chúng tôi thấy thiền định có tác dụng tuyệt vời trong việc giảm stress", Daniel Goleman cho biết. Ông là tác giả của Destructive Emotions - cuốn sách miêu tả một cuộc đối thoại giữa Đạt Lai Lạt Ma và một nhóm các nhà thần kinh học. "Nó rèn luyện đầu óc và khiến bộ não linh động". Các kỹ thuật quét ảnh não tân tiến cho thấy thiền có thể "rửa" lại não, giải tỏa các khu vực căng thẳng vì máu ở trong tình trạng ách tắc...


Bộ não, như cơ thể, có thể trải qua những thay đổi cực nhỏ trong thiền định sâu. Năm 1967, giáo sư Herbert Benson ở đại học Y Harvard đã tiến hành nghiên cứu trên 36 người thiền định và thấy rằng khi ngồi thiền họ dùng lượng oxy ít hơn bình thường 17%, giảm 3 nhịp tim/phút và tăng sóng theta ở não - hệt như trạng thái trước ngủ - trong khi toàn não vẫn tỉnh táo. Những năm 70, Benson còn chứng minh rằng ngườingồi thiền có thể đạt được trạng thái tỉnh táo hơn và hạnh phúc hơn. "Tất cả những gì tôi làm là dùng logic sinh vật học để giải thích thứ kỹ thuật được con người đã dùng hàng nghìn năm nay", Benson nói.
http://www.tuegiac.com.vn/Admin/upload/Content/Pic13801.JPG

7 năm sau, tiến sĩ tâm thần học Gregg Jacobs, Đại học Harvard, qua ghi sóng não đã phát hiện ra rằng những người thiền có thể sản ra rất nhiều sóng theta và có thể phong tỏa phần não trước vốn nhận và xử lý cảm giác, ngoài ra họ cũng giảm thiểu hoạt động ở phần thùy đỉnh não, nơi phụ trách các cảm giác về không gian - thời gian. Bằng cách "tắt" thùy đỉnh não, người ta có thể mất cảm giác về giới hạn và thấy vũ trụ "trở thành một".

Công nghệ dựng ảnh não ra đời càng thúc đẩy thêm các nghiên cứu. Năm 1997, nhà thần kinh học Andrew Newberg, thuộc Đại học tổng hợp Pennsylvania, đã dùng tia phóng xạ để xem áp lực máu trong não của một nhóm các thiền sư và phát hiện rằng khi họ nhập định, não của họ không "tắt" mà chỉ phong tỏa các thông tin lên thùy đỉnh não. Nghiên cứu thiền định đã có bước đột khởi vào tháng 3/2000 khi Đạt Lai Lạt Ma gặp gỡ các nhà thần kinh học ở Ấn Độ và yêu cầu sử dụng các kỹ thuật dựng ảnh não hiện đại nhất để quan sát các đại sư thiền định (gắn đầy các điện cực). Các kết quả thu được sẽ được thảo luận vào tháng 9 tới.

Người Mỹ đang say mê thử các kỹ thuật thiền như Vipassana (tập thở), thiền hành (đi bộ chậm trong tỉnh giác), TM (thần thiền, bằng cách nhắc đi nhắc lại những thần chú tiếng Phạn), Dzogchen (tỉnh giác) và thậm chí cả thiền vũ (nhảy theo nhạc). Roger Walsh, giáo sư triết học, tâm thần học, Đại học tổng hợp California, nói: "Chỉ những năm gần đây tâm thần học phương Tây mới nhận ra hội chứng nhiễu loạn chú ý (không tập trung được). Nhưng các thiền giả phương Đông đã biết từ hàng nghìn năm trước rằng con người luôn bị nhiễu loạn chú ý mà không ý thức được".

Hơn 10 năm trước, tiến sĩ Dean Ornish đã khẳng định thiền cùng với yoga và ăn kiêng có tác dụng giảm thiểu sự tích tụ các mảng bám ở động mạch vành. Tháng 4/2003, tại đại hội của Hội Tiết niệu Mỹ, ông đã công bố nghiên cứu rằng thiền định có thể làm chậm lại sự phát triển của ung thư tuyến tiền liệt. Tại Đại học Cambridge, John Teasdale chứng minh rằng thiền giúp bệnh nhân trầm cảm rất hiệu quả và giảm tới 1/2 khả năng tái phát bệnh. Ngoài ra, Jon Kabat-Zin, người thành lập Trung tâm trị liệu Stress năm 1979, đã giúp đỡ hơn 14.000 người vượt qua các bệnh đau đớn không cần dùng thuốc bằng cách tập trung thiền định. "Thiền cực kỳ hữu dụng với những bệnh nhân ung thư, AIDS hay các bệnh đau mạn tính", Jon nói. Cũng theo Jon, kỹ thuật thiền định càng hoàn hảo, người ta càng có nhiều kháng thể và hệ thống miễn dịch của cơ thể càng lớn mạnh.
Ngoài ra, nhiều nghiên cứu mới cũng cho thấy thiền đôi khi có thể thay thế được Viagra vì nó mang lại rất nhiều sinh lực. Nữ nghệ sĩ Heather Graham bắt đầu ngồi thiền từ 12 năm trước dưới sự hướng dẫn của David Lynch, đệ tử của Maharishi nổi tiếng. "Thiền định đã khiến đời tôi đổi khác", chị nói. "Vào cuối ngày, những chuyện eo xèo trên phim trường chẳng còn ý nghĩa gì với tôi nữa". Rất nhiều người Mỹ nổi tiếng đã ngồi thiền. Như Goldie Hawn, với thiền phòng đầy ảnh Đạt Lai Lạt Ma và Mẹ Teresa; hay Bill Ford, ông chủ hãng Ford Motors; cả Hillary Clinton cũng nói đến ngồi thiền; rồi vợ chồng nhà Al Gore. "Cả hai chúng tôi đều tin tưởng vào cầu nguyện và đặc biệt là thiền định", Al Gore, cựu phó tổng thống Mỹ, nói.Theo Time
(nguồn http://ucch.vn)      ( Suu Tam)
__________________