Con Người không có Nước-Như không thấy Mặt Trời


Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013

NHỚ BẠN TRANG THƠ














NHỚ ANH TRUNG VIỆT ! 
  Chào anh ! em là NG vợ bạn thơ ,đồng nghiệp,bạn TRỖI của anh .Em chỉ may mắn một lần được tiếp chuyện,vui liên hoan cùng các bạn của anh tại quán cà fe LY GIANG,bữa đó theo yêu cầu thực đơn của anh ,em nấu một nồi cháo vịt khoảng 20 người ăn gì đóvà lần ấy cũng là buổi cuối cùng anh đến quán (trước đó tôi có dịp mời anh vì anh rất thích món vit quay Quảng đông tôi làm và anh có đặt về mời bố mẹ hôm tất niên,mặc dù cạnh nhà anh cũng có hàng vịt quay ).
  Mới đó mà đã 9 mùa xuân trôi qua mà ta ngỡ như mới đây thôi và không bao giờ em quên được hình ảnh của anh,người lính cụ Hồ thực thụ , rất hào hoa tươi trẻ mặc dù anh cũng đã biết bệnh của mình,bữa ấy anh đến dự nhưng thực chất là anh muốn quay vidio để lưu giữ kỷ niệm của bạn bè.
  Sau này qua TT,trang bạn Trỗi k3 tôi mới hay và được cảm thụ những bài thơ của anh,thật đúng như bạn bè anh ca ngợi,thơ anh giầu tình cảm,chân thật,ca từ rất giản dị,mang đầy triết lý ,thẫm đẫm tình người ...ấy vậy sao thượng đế cho anh một con người toàn diện về cả tài và đức mà sớm lấy đi cuộc sống của anh...để lại mọi sự tiếc nuối ,thương đau trong lòng bè bạn,gia đình rồi mãi mãi sau này ,hẳn các bạn  anh không bao giờ quên được một con người như anh, một người lính, người đồng nghiệp...bạn thơ !
  Với em chỉ là vợ bạn thôi nhưng cũng không dấu nổi sự ngưỡng mộ một con người như anh, là môt tài năng không nhiều của XH thật thương tiếc và đau buốn...! em cũng đã cảm thụ được những vần thơ của anh mong anh dưới sưối vàng đươc an giấc ngàn thu...lần nữa xin được vĩnh biệt anh !Kính cẩn chào anh...!
          (Dưới đây là một bài thơ của anh)

Buæi s¸ng l¹nh 

mïa §«ng Ba lan


...Buổi sáng lạnh mùa Đông Ba lan 
Vùng núi Sôlina .
Anh băng phản chiếu trên mặt hồ tuyết trắng
Trong ánh mặt trời dịu dàng ,bước chân ai bên tôi im lặng
Điệu nhạc .. 
nụ cười..
lắng đọng không lời
Ôi Balan.. 
Năm năm .. 
Một phần của đời tôi
Sao tôi cứ mãi nhớ về cái buổi sáng lạnh Mùa đông ấy...
&
Nhớ Warszawa một ngày tôi đến
Sương trắng đâu? chỉ thấy nắng tràn trên những ngọn bạch dương
Lần đầu tiên đi xa.Tôi thấy mình lạc vào miền đất lạ
Bàng hoàng ,tưởng đang bước vào trang chuyện Andexen
&
Nhớ Ba lan năm mùa Thu vàng đã qua đi
Những hàng cây như tranh Lê vi tan,những công viên rụng đầy lá đỏ
Những con đường thênh thang ,những tấm lòng rộng mở
Tôi đi
mà thẳm sâu trong lòng 
là nỗi cô đơn
&
Tôi nhớ Stegna .Cánh hải âu trên bờ Ban tich xa xôi
Biển xám lạnh.
Mùa Đông đầu tiên,
Những cảm giác buồn vui lẫn lộn
Không khí ấm cúng 
tiếng nhạc Trịnh công Sơn đượm buồn trong những căn nhà gỗ
Mùi của biển,lá thông,mùi bếp Ba lan là lạ..
Tất cả còn đây , như vừa mới hôm qua...
Những mùa Xuân bãi cỏ nở đầy hoa
Những mùa Hè nồng nàn .Mùa Đông cảnh vật chìm trong màu tuyết trắng
Nhớ dòng sôngVisla.. Bemowo
đại lộ Gordzewski
quán ăn nhỏ bên đường một chiều tôi đến
Trò chuyện bâng quơ với người bán hàng vui tính
và ngày hôm sau tôi đã trở về Nhà.
&
Những người Bạn phương xa nay đã ở góc trời nào
Có biết chiều nay tôi nhớ về chốn cũ
Warszawa .. Ba lan.. 
Một quãng đời tôi –
Ngôi nhà của Bạn đã thành miền Đất Nhớ
Dù ai biết ngày mai ta có dịp trở về ?

KST.Hai mùa đông
1987-1999




TRANG BẠN TRỖI K3 ĐĂNG.

1 nhận xét:

Gachinnguachin@gmail.com nói...

hadongtran nói...
Chỉ vừa mới đây thôi , mà TV đã ra đi tròn 09 mùa Xuân ...!. Thơ là người ..., một tâm hồn nhạy cảm , một tài năng đa dạng , một phong cách độc đáo , thân thương .
Thơ Anh ko cầu kì câu chữ , nhưng khúc triết và thấm đẫm tình người . Mỗi bài thơ là một ý tưởng , phong phú , hào hoa làm lòng ta say đắm .

Thương xót làm sao , một con người yêu đời , yêu người đến nhường vậy ....mà đã ra đi quá sớm !.

15:24 Ngày 21 tháng 2 năm 2013
XIN ĐƯỢC ĐĂNG MỘT NX CỦA BẠN ANH !