Con Người không có Nước-Như không thấy Mặt Trời


Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

TRĂNG THỀ

THƠ: TRĂNG THỀ 
Thơ: Hải Đăng
Nguồn: Ảnh minh họa – internet

    Trăng về cửa sổ đòi thơ
Đòi luôn cái đợi năm chờ ngày xưa
    Hỏi rằng, gom nhớ đầy chưa
Gom luôn cả cái duyên thừa trao nhau

    Thế mà, cái nhớ đi đâu
Cái thương hờ hững từ lâu xa rồi
     Chỉ còn lại cái đơn côi
Hỏi trăng có lấy hay tôi để dành ?

     Trăng hờn giận lẫy loanh quanh
Nín thinh chẳng nói để canh khuya sầu
      Ta nào có nhớ ai đâu ?
Chỉ là còn nợ cái câu hẹn thề

      Mấy mùa trăng sáng ven đê
Cái thương cái nhớ khi về giận nhau
      Trăng thề chờ đợi bao lâu
Lời thương nhạt thếch để sầu cho ai

     Còn gì níu gọi tình phai
Nép vào nỗi nhớ mong hoài trăng ơi !
     Câu thề ai nỡ đánh rơi   
Để tôi cùng với đêm ngồi nhặt trăng./.
Tp.HCM, ngày 10/10/2011
Nguồn: Ảnh minh họa – internet
Trăng về cửa sổ đòi thơ
Đòi luôn cái đợi năm chờ ngày xưa
Hỏi rằng, gom nhớ đầy chưa
Gom luôn cả cái duyên thừa trao nhau
Thế mà, cái nhớ đi đâu
Cái thương hờ hững từ lâu xa rồi
Chỉ còn lại cái đơn côi
Hỏi trăng có lấy hay tôi để dành ?
Trăng hờn giận lẫy loanh quanh
Nín thinh chẳng nói để canh khuya sầu
Ta nào có nhớ ai đâu ?
Chỉ là còn nợ cái câu hẹn thề
Mấy mùa trăng sáng ven đê
Cái thương cái nhớ khi về giận nhau
Trăng thề chờ đợi bao lâu
Lời thương nhạt thếch để sầu cho ai
Còn gì níu gọi tình phai
Nép vào nỗi nhớ mong hoài trăng ơi !
Câu thề ai nỡ đánh rơi
Để tôi cùng với đêm ngồi nhặt trăng./.
Tp.HCM, ngày 10/10/2011

Không có nhận xét nào: