Mùa đông cho Em ...!
Thu đi...gửi gió Đông về
Người đi,Tình ở ...bơ vơ sớm chiều,
Đông về ngày ngắn cô liêu.
Mưa phùn,heo bấc bão lòng quạnh hưu.
Cổ Ngư xưa , đón con gió ...phiêu xiêu...
Trời trở lạnh,sương trắng lối em về
Làn heo may khẽ lùa hương tóc thề ,
Vương vấn lòng... thoáng bóng Người xưa.
Làn heo may khẽ lùa hương tóc thề ,
Vương vấn lòng... thoáng bóng Người xưa.
Dạ khúc đêm nay,hoa sữa lãng bãng đưa,
Ngất ngây ,phố đêm mênh mang ...tĩnh lặng.
Dưới trời khuya , trăng buông...lòng trống vắng,
Hạt sương sa ...gió thầm gọi...Tình anh !
«Ôi!chiếc lá Thu xưa... đau chiếc lá xa cành...»**
Chỉ còn em vu vơ...vu vơ
trong hương sữa cay nồng
... hàng cây... bâng quơ...trơ vơ... heo hắt...bão lòng...
Trong đêm mênh mông...mênh mông,đêm dài...lạnh giá.
Ôi mùa đông! sao Tình đông nghiệt ngã
(...Giọt lệ nào rơi thấu lạnh bờ vai ...)*
Hà nội chiều nay ,bước chân xa lạ thế ?
Phía không anh...nơi ấy hóa mồ côi
Rặng liễu xưa nay vắng bóng Người rồi ...!
Vẫn lặng lẽ phất phơ làn tóc rối
...Hà nội vào đông vời xa bao kỷ niệm ...
Còn lại mình em...Mùa đông buốt giá... Tình em!
Hà Nội mùa Đông 1979
(*anh viết ** st )NBH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét