Con Người không có Nước-Như không thấy Mặt Trời


Thứ Sáu, 18 tháng 6, 2021

Con sóng


 Hoàng hôn xa mãi chân trời 

Tình yêu bé nhỏ lãng du phương nào 

Lời yêu khó nói lên lời

Mênh mông sóng vỗ bốn bề bão giông 

Và những ngày lang thang  không em

Sóng đánh xô ốc vàng lăn bờ cát 

Có thấy mình nhỏ bé và hoang dại 

Sóng xô vào, sóng lại đẩy xa hơn .

6/2021 NBH.

 

Mùa đông không anh

Hà nội
vào đông mùa này lạnh lắm 
Cúc họa mi nở trắng đường em qua
Anh cứ đến ào đi,
hanh hao con gió bấc
Cánh hoa  nào  lạng  cánh chim bay  xa
Anh.
Vội vã đến...
vội vã trở về,
vội vã ra đi...
Chẳng thế nào, em quen những điều như thế... 
Anh đã đến  bên em, sao đi như có thể...
Vội vàng đến...vội vàng đi...
«Như mây trời ...để gió cuốn đi.»
... đâu mây của trời ...để gió cuốn đi?
Anh...!
Anh đến với em dẫu TY nhỏ bé*
Mối tình nào chẳng đậm lẽ yêu thương.
Mình đến bên nhau duyên muộn màng đã định
«Không phận rồi 
xin nhận lại kiếp sau!»
Biết là thế ...
nhưng sao chẳng có  thể 
Cứ dùng dằng muốn gặp nhau,khó nói thế...
Anh đã đi ...đi thật xa, tình em đau lặng  lẽ 
Phố khuya bên thềm lạnh lẽo  chờ  trông
Làn tóc rối,trái tim hoen nhỏ lệ
Cửa khép hờ bên thềm  khuya đồng vọng
Vẫn hằng đêm thao thức chờ mong
...
 Chẳng biết Người còn nhớ đến em không...!

Anh!
Còn nhớ nhau thì  về ...về đi anh hỡi... về đi anh...về đi anh ! 

Mùa Đông 2019 .
NBH.gửi TY.

Chủ Nhật, 13 tháng 6, 2021

Trăng suông.


Đêm thu vời vợi... ánh trăng suông.
Trời không nổi gió..? Lá rụng buông...?
Chạnh lòng đứng ngóng, cơn gió thoảng...
Chốn ấy, xa rồi, dạ bâng khuâng...

Ngày xưa văn võ ,trọn đôi đường.
Nay sao ủ rũ , "chén rượu suông"...?
...Nào thơ ...nào rượu...nào phấn vương...
-Hỏi cớ sao buồn...?Ánh trăng suông...
Hà nội 11/1997 NBH.

Mùa đông cho Em.



Mùa đông cho Em ...!


Thu đi...gửi gió Đông về
Người đi,Tình ở ...bơ vơ sớm chiều,
Đông về ngày ngắn cô liêu.
Mưa phùn,heo bấc bão lòng quạnh hưu.

Cổ Ngư xưa , đón con gió ...phiêu xiêu...
Trời trở lạnh,sương trắng lối em về
Làn heo may khẽ lùa hương tóc thề ,
Vương vấn lòng... thoáng bóng Người xưa.

Dạ khúc đêm nay,hoa sữa lãng bãng đưa,
Ngất ngây ,phố đêm mênh mang ...tĩnh lặng.
Dưới trời khuya , trăng buông...lòng trống vắng,
Hạt sương sa ...gió thầm gọi...Tình anh !

«Ôi!chiếc lá Thu xưa... đau chiếc lá xa cành...»**
Chỉ còn em vu vơ...vu vơ

trong hương sữa cay nồng
... hàng cây... bâng quơ...trơ vơ... heo hắt...bão lòng...
Trong đêm mênh mông...mênh mông,đêm dài...lạnh giá.

Ôi mùa đông! sao Tình đông nghiệt ngã
(...Giọt lệ nào rơi thấu lạnh bờ vai ...)*

Hà nội chiều nay ,bước chân xa lạ thế ?
Phía không anh...nơi ấy hóa mồ côi
Rặng liễu xưa nay vắng bóng Người rồi ...!
Vẫn lặng lẽ phất phơ làn tóc rối

...Hà nội vào đông vời xa bao kỷ niệm ...
Còn lại mình em...Mùa đông buốt giá... Tình em!

Hà Nội mùa Đông 1979
(*anh viết ** st  )NBH



Hoa - Hoa


Hoa với Hoa .
Hoa tàn rồi Hoa nở
Hoa nào chẳng nhạt phai
Bướm ong say hút mãi
Cánh tàn... lã tã  rơi,

Hương mãi để cho Đời.

Sắc Hoa tươi rạng ngời
Xao xuyến đôi vần thơ
Lỡ tay gai Hồng sắc
Nhạt nhòa... tím câu thơ

Hoa đương thì chen nở
Hoa Hồng chị Hồng em
Cùng chung giàn hoa ấy
Hương phấn nào lấm lem ...

Có phải thế không em ?
Sông bên bồi bên lở
Nắng mai Hoa rực rỡ
Chút chạnh lòng ...câu thơ...
....
Giàn Hồng nay vắng bóng
Bơ vơ tình Hoa ơi !!!