Thu cuối mùa -Thay lá...
Trút vàng trải con đường,
Sương giăng mây kín lối
Ghế đá ướt bờ vai,
Chống chênh... chờ đợi ai...?
Con đường quen nay lạ?
Bao kỷ niệm vơi đầy,
Em cũng như- Hàng cây
Khép mình bên ghế đá,
Đợi chờ...Người phương xa...!
-Con đường xưa mòn lối
Bóng người dần hút xa...!
Mùa thu vàng -Thay lá...
Như bao mùa thu qua,
Cây đâm chồi nảy nhũ
-Con đường xưa lối cũ,
Bao người họ vẫn qua.
Hàng cây già -Rụng lá..!
Mãi chờ... Người đi xa,
Người ơi !... -Đi xa mãi!
Ghế đá hóa vọng phu.
Bên ghế thiếu phụ trẻ,
-Đợi anh!- Đường cuối xa...!
(Tặng Hạnh! 1979)
Trút vàng trải con đường,
Sương giăng mây kín lối
Ghế đá ướt bờ vai,
Chống chênh... chờ đợi ai...?
Con đường quen nay lạ?
Bao kỷ niệm vơi đầy,
Em cũng như- Hàng cây
Khép mình bên ghế đá,
Đợi chờ...Người phương xa...!
-Con đường xưa mòn lối
Bóng người dần hút xa...!
Mùa thu vàng -Thay lá...
Như bao mùa thu qua,
Cây đâm chồi nảy nhũ
-Con đường xưa lối cũ,
Bao người họ vẫn qua.
Hàng cây già -Rụng lá..!
Mãi chờ... Người đi xa,
Người ơi !... -Đi xa mãi!
Ghế đá hóa vọng phu.
Bên ghế thiếu phụ trẻ,
-Đợi anh!- Đường cuối xa...!
(Tặng Hạnh! 1979)
1 nhận xét:
Viết về một người bạn có chồng hy sinh.
Đăng nhận xét