Con Người không có Nước-Như không thấy Mặt Trời


Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

CHỒNG - VỢ




Khuya khoắt ,nhà hoang lạnh vắng tanh,
Thâu đêm ,khắc khoải... trống canh Thành .
Tình nghĩa vợ  chồng ...nay sao cạn...?
Thác xiết , non cao ... điệp điệp  xanh .

Con có cha..." Diều như cánh nhạn "
Vợ ngóng chồng ...Vò võ từng canh...
Chếnh choáng men say ...Chồng chồng Vợ ...
Chồng yêu Vợ...Vạt nắng chiều hanh !

                        VALENTIN-15-2-2012.NBH.

GIỌT THU BUỒN





...Giọt thu...  thánh thót  không lời...
Nghe sao da diết... buồn đau hỡi Người...!
Thu về  cho lá  vàng rơi...
Giọt vương...giọt nhớ ...giọt sầu ...nơi nơi..?

Nghe câu ....ví dặm ...Người ơi...!
Lòng em chua xót..." Tình hờ.".. sống chung .
Sáu mươi ,  đau đáu ...nhớ nhung...
-Hương xưa  ,tình cũ, cho lòng... ngẩn ngơ...

Vấn vương... tiếc ngọc... thẫn thờ...
Bước chân loạng quoạng...  say xưa... tối ngày .
Sao  Người  chẳng tiếc... thương người ...!
Cha sinh... Mẹ dưỡng... có mình  hôm nay.

Trời cao còn có... Đất dày...
Nắm tay qua  tối...sáng ngày... được không ?
Vợ Chồng ấy nghĩa Tào Khang
"Tình hờ" ...sao vẫn ...sống "lang "...Tình Đời ...!


Giọt buồn ...sao nỡ phần Tôi...
Giọt yêu ...gửi tặng cho người ...dửng dưng...?
Nỗi đau...dễ  cắt ...nửa chừng...?
Thương con đò ấy... Ngược dòng ...chơi vơi...

Buồn! ... Đau! ... vẫn lẽ ... ở  Đời...!
Tình  Người  !...ai dễ buông xuôi ...giữa đường...?
Than ôi !  "Đừng khóc - Người  cười "...
Chiều thu... nghiêng ngả... bóng  mình...buông lơi.

Lẻ loi ,côi cút, chơi vơi...

"Còn duyên anh đón ...anh đưa em về "
Bây giờ ...ôi...  mặc kệ duyên...!
-Sớm khuya...khuya sớm ...trân chuyên một  mình.!

Em đây ,đứng ở chữ Đinh  ?
Thân cò... lặn lội... một mình hai vai...?
Trông đình ,em vẫn ... trông đình ...
Một mình , em diễn...  hai vai...một mình .

Trời Ngâu... mưa nắng ... bất thình...
Mình  em , em đứng ... ngóng nhìn ... hồ thu,
Hàng mi , liễu rủ ... bên hồ 
Hắt hưu ...khuya khuắt... hai hàng lệ tuôn...!
                     Hà Nội-26-8-2012

LỄ VU LAN




Thu về vương nắng vàng mơ
Cúc chi  nở rộ,hương cau ngát đời .
Thương cha ,thương mẹ  nhớ lời !
Ghi lòng tạc dạ ,một đời sắt son.
Công Cha ,Nghĩa Mẹ ,Tình con :
-"Giữ tròn chữ Hiếu mới là đạo con".

Nhớ ngày cúng  lễ - VU LAN
Hương thơm một nén kính thờ- Mẹ Cha !
Kính hương một nén- Ông BÀ !
Kính hương một nén- Tổ Tiên - Họ hàng !
Con ơi !
Một  chén nước trong lòng thành !
-Mong sao ở cõi niết bàn 
-Vong linh siêu thoát -An lạc ngàn Thu ...!

Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012

GHEN...!



Anh bảo rằng ghen...! Em nói đâu...!
Em đã hiểu anh  từ buổi đầu,
Anh chọn em vợ hiền dâu thảo
Gái thắt lưng ong ,nhẽ chiều chồng.

Anh cứ bảo ghen...! Em nói không.
Bởi cuộc sống muôn màu thi vị...!
Em hay hờn dỗi ,anh có yêu...?
Em vẫn biết, làm khổ anh nhiều.

Anh bảo rằng ghen...! và hay nhiễu,
Những người tình  năm tháng anh yêu ,
Sao em không biết và em hiểu
Là bóng Hồng ,của em lộng lẫy...!

Anh bảo rằng ghen ...! anh đã thấy,
-Ghen chi em ,cái bóng của em .
Em là vợ anh từ ngày cưới.
Vẫn biết mình kiêu sa ,thuở ấy 
-Em cùng anh đi hết nắng tà !
                    Hà Nội 25-2-2012 

Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2012

Anh Viết




Anh viết gì viết mãi
Em đọc rồi mải miết,
Em đọc rồi đọc riết
Em lặng người em biết...

-Lòng trống trải bơ vơ...

Sao anh cứ thẫn thờ ...?
Sao anh cứ thẩn thơ....
Sao anh cứ ơ ...hờ...
   -Viết mà không trán viết....? 

Hay anh là ..."nhà thơ..."
Hay anh là..." thi sĩ..."
Anh viết cho người tình
Anh viết cho cuộc tình...
Vô tình hay hữu ý...?

    - Tình buồn ! em đơn côi.
Anh viết gì anh ơi ...?
Anh viết gì viết mãi,
Thời gian trôi lặng lẽ
Lòng em ủ não nê...
     - Hay tình mình " vụng dại ..."
     -Hay tình mình "chân quê..."..?
                        Anh viết gì nhiều thế...
                       Quên cả tháng ,cả ngày...
                       Quên cả trưa cả tối,
                       Để tình em bối rối
                          - Mắt lệ trào tuôn rơi...!
Sao phũ thế cuộc đời,
Sao không là người khác,
Hay duyên mình đã dứt...?
Hay tình mình lạt phai...?
 -Lòng em đau rối bời....
  

Em trả kiếp cho Người,
Em trả kiếp cho đời...
   -Em về đâu anh ơi...?
   -Em về đâu anh ơi...?
                            Thân em phận đàn bà,
                            Như cánh hoa đã rơi ...
                            Như cánh bèo trôi...lơi
                                          - Đi về đâu hỡi ôi...!
                                         - Đi về đâu hỡi ôi ...!
 Sao lại thế hỡi anh...?
Sao lại thế hỡi anh...?
Em buồn viết cho anh.
Những lời nói không thành !
Dứt lòng em nát tan.
     - Em buồn tình chơi vơi...
     - Em buồn tình đơn côi...
                                           

Duyên phận ta ý trời :
Có duyên đưa ta tới ,
Còn phúc ta có nhau
    -Cuộc sống - Sống vì nhau
    -Cuộc đời -Sống cho nhau .
                              Em trao cả cho anh !
                              Em trao cả cuộc đời
                              Em dâng hiến cho Người
                                  - Một tình yêu nồng thắm
                                                    Tình yêu của đôi ta !
                                                    Kết hoa từ lòng đất
                                                    Cây cho trái ngọt lành ,
                                                    Đất cho cây vị mật
                                                    Cây yêu đất chân thật
                                                          -Như ong mãi tìm hoa
                                   Tình yêu của đôi ta
                                   Đẹp như bản tình ca !
                                   Anh viết hoài viết tiếp,
                                   Anh viết mãi anh ơi !...

                            Hà nội-15-11-2011

Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

NGẠO -MẠN



Chồng em ngạo mạn, lắm người ơi !
Chồng mà khôn ngoan, ấy vợ nhờ
Tài chí cao sang ,bạn bè trọng
Văn chương ,vảy chữ , chúng bạn ngơ.
Khắc khoải... thâu đêm...tình cũ nhớ.
Ngày dài trăn trở ,ngẫm làm thơ .
Quắc mắt...khinh đời -Người ít chữ
Coi trời...hé mắt - "Ta nhà thơ...!"
                            Hà nội 7-3-2012

HỚ- HÊNH...!


Đêm khuya ngõ nhỏ, vắng buồn tênh !
Đau xé con tim ,tiếng thác gềnh...
Điểm đầu hai mái, sương phủ trắng,
Một nóc nhà con, gió chống chênh.
Bến cũ, trăng ngà ,buồm xuôi vắng...
Thác gềnh, hiển hiện ,núi chênh vênh.

Dẫu  có thế, một thời  để  nhớ !
Xin đừng mộng tưởng, mà hớ hênh...!
                           Hà nội -3-2012

NGẪM...!



                                                                  NHẤT KIÊNG LẤY CHỒNG THI SĨ
                                                                  NGHÈO LẮM CON ƠI ! BẠC LẮM CON !
                                                                       (  OAN NGHIỆT -NGUYỄN BÍNH -1941 )
 Thân em đâu biết...? chồng " thi sĩ"!
 Quẩy gánh, nuôi  con,chẳng quản gì ...?
 Thân cò, lặn lội, đêm khuya vắng,
 Liễu rủ, mùng  buông ,chớ chăng chi...
 Có khi, thi họa ,chàng chăng chớ...
 Mải hương ,mãi nhớ ,hương tình si.
 Đời nghèo, phận bạc ,thân khổ tủi.
 Có danh ,có tiếng ,ngậm ngùi suy...             
                          -Than ôi ! cụ Bính dăn sao nhớ....!
                           Nghoảnh lại thân ta _ Ngộ quy y.

                                                                      HÀ NỘI 8 -3-2012

Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2012

CHỒNG : RƯỢU-THƠ




Tôi yêu thơ, không biết làm thơ ,
Chẳng biết yêu thơ tự thuở nào ?
Sao thấy lòng mình nhiều trăn trở...!
Vài lời tự sự, họa nên thơ  ...!

Chồng tôi được vốn "nhà thơ"
Sáng ngày- vò rượu,..- Tối ngày ...lơ mơ...
Con còn bé lắm chàng ơi !
Thương cha nhớ mẹ, giãi bầy cùng ai...?
Cuộc đời  vất vả  hai  vai...
Ngày lo kiếm sống ,tối về thẩn thơ...
Một mình thức giữa canh khuya
Thâu đêm chờ đợi... trông chờ người ơi !
Lách cách...cửa mở...  yên rồi ...!
Thở phào nhẹ nhõm, còn trông thấy " Người"...
Nói ra thì thật lắm nhời.
Vạch lưng, vạch áo -Người đời cười cho.
Thôi thì tự nhủ lòng ta
Duyên sao phận ấy -Con đò lỡ ngang.
"Tôi về ẵm cái... cùng con "
Để anh vui rượu ,cho "sang" cuộc đời.
Một mình gánh cả Đất - Trời 
Tấm thân cực nhọc-Thác gềnh bơ vơ...
Hết mưa ,trời nắng bây giờ !
Bến bờ hạnh phúc, xôn xao tháng ngày,
Chồng yêu ,chồng ghét ,chồng dầy...
-Nhà ta còn nóc-Ta yên phận người !

Âu là duyên phận tại trời,
Bến neo ,bến đậu ,để đời vấn vương... !
Có chăng một chút: Rượu- thơ...
Thả hồn theo gió -Tương tư ..." ngẫm mình"...
Xa rồi!... xa mãi... còn nghinh...?
Duyên xưa,bến cũ, nợ  tình ...đừng si...!
...Đò đầy... đậu bến  sông sâu...
Khoan tay mát lái ! đưa nhau ta về .

" Em về nuôi cái, cùng con "
Để anh vui rượu , viết tròn ý thơ...
" Em về nuôi cái ,cùng con"
Cho anh, say rượu ,viết thơ tặng Người!*
Say !...say cho hết- Con đường,
Say Người ,say Bạn,-Nên hương sự đời !
Sau này về với -Điện Trời.
Ngắm trăng đáy chén-Thấy- Người ,thấy Ta.
Đừng như con kiến cành đa...
Đau !...
...đau lòng thân gái -kiếp này chàng ơi... !
Lệ...!
...lệ trào sao mãi không vơi ...?
-Kiếp sau !...Em chẳng... lấy chồng : Rượu-Thơ !
                                       HÀ NỘI -9-2011
  (*Viết về những mảnh đời trong cuộc sống...!)

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

Hà Nội - Nhớ- Thu Xưa




Hà nội vào thu, giăng tràn nỗi nhớ...
Con gió giao mùa , se lòng  lành lạnh...!
Em nhẹ bước, con đường xưa mình tới,
Mặt hồ Gươm,hiển hiện  bóng   hình anh...!

Anh còn nhớ  ,thu xưa  mình  lặng bước ,
Tay nắm tay, mắt ngước nhìn trong mắt...?
Biết nói gì...sao lệ rơi... sướt mướt...
Chia tay nhau - Em giữ lại tình  đầu !



Hà nội chiều thu, ngọt ngào hương cốm.
Lá lát đường vàng, xao xuyến bước chân ,
Chiều  Hồ tây - Mây lam quyện nỗi nhớ...
Em chững lòng... bỡ ngỡ...bên anh...!

"Hà nội vào đêm, yên tĩnh mênh mông...
Hương dạ lan ,thoảng bay trong gió " *
Văng vẳng ...đâu đây, lời ru .., hát nhỏ ...!
Bối dối lòng...da diết nhớ... Thu xưa...!
           ( *Một câu hát mà anh sáng tác  : Hương đêm bệnh viện )

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2012

Hoa- Nắng







Em yêu  tia   nắng  mai,
Cho giọt  sương   lonh lanh
Đọng  đài  Hoa  bé dại.
Mắt nai  em  ngơ  ngác
"-Hãy xin đừng hôn em..

Em yêu  trưa  nắng   gọi .
Trời trang trang đổ lửa
Hoa em thắm rực rỡ

Nhưng  xin anh  đừng  lỡ...!
- Để  Phượng hồng  ngẩn ngơ.






Em yêu  sớm  tinh  mơ,
Tia nắng  hè  le lói
Thân  ngậm  bùn , lấm bẩn
Sen  em  bừng  hé  nở
-Trắng  -Ngát  hương cho đời



Lảng bảng  mây chiều  trôi,
Hoàng hôn  nhẹ buông xuống
Đôi  cánh  nhạn  dập dìu
Đồi  hoang-  Sim  tím cả
-Mộng mơ  tím  đợi chờ !




Em yêu  trời thơ mộng :
Dù  cho  nắng   gắt  gay.
Hay  chiều  vàng  nắng quái.
Hoa hồng em  dịu dàng,
-Nồng nàn  mà  sang trọng !






Cuộc sống bao hy vọng ...!
-Tình em- không có anh!
Như ngày - không có nắng,
Trời mà 
không có nắng 
-Như tình anh- vắng em !

                      Đất Mẹ -cho tình yêu  
                     Cha Trời -cho cuộc sống !
                               Tình yêu của đôi lứa .
                              -Là Hoa -Nắng cuộc đời !
         8/8/2012    

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

Mưa...!





Mưa! ...
...Mưa! ...còn  rơi  mãi  mưa   ơi...!
Sao không  ngừng trút ,cho  lòng  em vơi...!
Buồn  ơi!...buồn  lắt ...buồn lay...
Để  mưa  thấu  đất...qua  ngày  qua  đêm.

Thân em  gái phận -" Mưa  thềm" ! *
Tình đầu ai phước,đặng chung tình đời.
Nỗi buồn!... sao  nói  thành  lời..?
Nỗi đau !...  lỡ cắt... để  đời  dở   dang...

Nhân duyên,  phận ấy  đã mang... ?
Không người lính chiến ,lẽ thành phu thê.
Em xưa  mang trọn  lời thề !
-"Chẳng người vợ lính ,ở vầy ...cho xong."

                Em !
                        Một  thời,  gái  thắt  lưng  ong,
                        Người sang chức trọng,chẳng màng với cao.
                        Tìm  anh  người  lính  năm  nào,
                       Xông pha trận mạc,con tim gửi vào.

                       Con người, biết sống  hy sinh
                       Vào sinh ra tử ,chẳng hề háo danh,
                       Biết rằng  em đã  lấy anh
                       Cuộc sống  nghèo khó, gian truân  xá gì  .

                       Tự hào em  đỗi  tự   hào!
                       Thương thân một nỗi, -Tình yêu... chảng bàng...?
                       Chẳng hay , không phận giầu sang...?
                       Cha hy sinh từ bé-Mẹ nghèo, đông em...?

Anh!
Hay là phận này chẳng duyên...!
Tình yêu anh để- Tình nào... anh yêu...?
Chẳng duyên  sao cứ lấy nhau.
"...Đến sau  rửa bát ,ấy là  phận em"...?

 -Hỏi người " chị  lỡ" mà xem !
Nghe câu buông ấy -"Là người- tỉnh - ngây...?"
Biết rằng : Có trước... đến  sau ...
Lòng em chua chát ... -Con tim ,bẽ bàng...!

Mưa !...mưa !... cho suốt  đêm  dày.
Cho vơi  nỗi cực...-Một đời  phu thê !
-Hỏi trời  - Trời có  thấu không...?
Có chăng còn nghĩa...? -Nên duyên vợ chồng...?
                - HẬN MÌNH .
                                                              Hà Nội -8-2012
( * Hạt mưa ngoài hiên nhà !

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

Lạc Bước

                             

 Ta không vốn  nhà  thơ
 Cũng  chẳng  thi, kẻ sỹ
 Dừng chân nơi đất khách,
 Bước lạc chốn "rừng mơ..."
          Lang  thang chiều cuối  thu,
          Lá  vàng rơi ...xào  xạc...
          Tắc Kè  vẳng  tiếng" hát..."
          Thả   lòng   mình   phiêu  du...!
                            Có  lạc bước- Rừng  thơ
                            Mới  hay  chàng "thi  sỹ"
                            Thả  hồn  mình  lầm  lỡ...
                            Mộng...chàng , chốn  nơi  nơi...?
                                     -"Thi  nhân  hỡi  thi  nhân" !
                                        Trái   tim   và   khối   óc
                                        Đâu  là  đồng... là  sắt ...
                                        Lửa  thử  vàng  hay  thau...!
                                                 -Con  tim  hỡi   con  tim !
                                                  Trời chuyển  mùa  thay  gió...
                                                  Hay  "Trăng  Chiều" ...  đã  ngỏ ...?
                                                  Lòng  quặn  đau...  rạn  vỡ...!
                                                               Có  phải  thế  không  anh ?
                                                               Nước  biển  đời  mặn  chát,
                                                               Hạt  muối  tình  chung cắn.
                                                              - Xắt từng  khúc ruột  em...!

                                               Mùa thu -2011

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

TRĂNG SUÔNG


Đêm thu vời vợi... ánh trăng suông.
Trời không nổi gió..? Lá rụng buông...?
Chạnh lòng đứng ngóng, cơn gió thoảng...
Chốn ấy, xa rồi, dạ  bâng  khuâng!

Ngày xưa văn võ ,trọn đôi đường...!
Nay  sao  ủ  rũ , "chén rượu suông"...?
...Nào thơ ...nào rượu...nào phấn vương...
-Hỏi cớ sao buồn...?Ánh trăng suông...!
                                        Hà nội 11/1997

VÔ TÌNH -TG: PUSKIN





Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương yêu
Đời vô tình nghiệt ngã
 Nên chúng mình yêu nhau.
                             Vô tình nói một câu
                         Thế là em hờn dỗi
                               Vô tình anh không nói
                                Nên đôi mình xa nhau.






 








 Chẳng ai hiểu vì đâu
 Đường đời chia hai ngả
 Chẳng ai có lỗi cả
 Chỉ vô tình mà thôi.
                                Vô tình suốt cuộc đời
                               Anh buồn đau mải miết
                               Vô tình em không biết
                              Hay vô tình quên đi.