Con gió giao mùa , se lòng lành lạnh...!
Em nhẹ bước, con đường xưa mình tới,
Mặt hồ Gươm,hiển hiện bóng hình anh...!
Anh còn nhớ ,thu xưa mình lặng bước ,
Tay nắm tay, mắt ngước nhìn trong mắt...?
Biết nói gì...sao lệ rơi... sướt mướt...
Chia tay nhau - Em giữ lại tình đầu !
Hà nội chiều thu, ngọt ngào hương cốm.
Lá lát đường vàng, xao xuyến bước chân ,
Chiều Hồ tây - Mây lam quyện nỗi nhớ...
Em chững lòng... bỡ ngỡ...bên anh...!
"Hà nội vào đêm, yên tĩnh mênh mông...
Hương dạ lan ,thoảng bay trong gió " *
Văng vẳng ...đâu đây, lời ru .., hát nhỏ ...!
Bối dối lòng...da diết nhớ... Thu xưa...!
( *Một câu hát mà anh sáng tác : Hương đêm bệnh viện )
3 nhận xét:
Tôi viết theo tâm trạng ,kỷ niệm của chính mình,khi viết trong lòng như có nhạc...viết xong đọc lại nghe thấy quen quen,như lời bài hát...? hay bài thơ nào đó...?.Có lẽ vì là Người Hà Nội ,mọi kỷ niệm nó gắn vói cuộc đòi mình,mình yêu thơ ,thích hát...nên không thể tránh được những ca từ mà mình yêu thích. Vì vậy khi viết mình muốn dùng nhũng ca tù đẹp,ý hay,Nên không tránh khỏi sự trùng lập nào đó...mà có thể người ta gọi là đạo thơ...mong mọi người hiểu sự thật tấm lòng mình nhé ! Xin cảm ơn !
Chị yêu! Sân chơi này dành cho những nhà văn, nhà thơ không chuyên.Mình ghi lại cảm xúc của mình thôi, có đem bán hay mua gì đâu mà lo đạo. Thơ của em cũng thế, đôi lúc một hai câu nó giống với thơ của ai đó nhưng mà chính em còn ko biết thì kệ nó thôi, bao giờ có người thắc mắc thì em sẽ xem lại nghiêm chỉnh và sửa hoặc xóa liền, em ko phải người bảo thủ!
TH :Cảm ơn em có nhiều đồng cảm và chia sẻ,có lẽ mình yêu bốn mùa của HÀ NỘI nên chẳng đi đâu được ngoài thủ đô này.Phải chăng thiên nhiên của HÀ NỘI ưu ái chúng ta quá nhiều...để rồi hôm nay chị ân hận đấy em ạ !(HT có số ĐT của chị,lúc nào gặp được thì liên lạc nhé !)
Đăng nhận xét