Con Người không có Nước-Như không thấy Mặt Trời


Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013

CÔ GIÁO VÙNG CAO



Xuân này em ngược vùng cao
Gập ghềnh nỗi nhớ xôn xao tiếng lòng

Mây hôn núi gấp cánh buồm
Tiếng mưa ngóng đợi hao cơn nhọc nhằn

Cao nguyên đá, đá phong trần
Nắng chiều chểnh mảng khói lam bồn chồn

Vẳng nghe nhạc ngựa đổ non
Chợ phiên nguyên cớ hoàng hôn đong đầy

Cỏ may úa lỡ đường dài
Tiếng nai tác núi em say hương rừng

Nặng lòng ánh mắt thơ nhung
Những bàn chân nhỏ ngập ngừng sớm mai

Một mùa xuân nhớ nơi đây
Trăng non gác núi sao đầy vườn sương

Tạm xa ánh điện phố phường
Sông quê bến đợi ấm nồng hương cau

Để quên những chuyện đẩu đâu
Cho vôi nồng thắm, cho trầu thêm cay

Để cùng vui với trời mây
Ngắm nhìn hoa cải rắc đầy đêm xuân.

           Nguyễn Hữu Ninh

(Chủ tịch Hội cựu giáo chức Hà Giang)

Được đăng bởi Hồng Thu 


THÂN TẶNG CÁC CÔ GIÁO VÙNG CAO

Đầu xuân "rượu kích" men mê
Thân tình ai khéo vỗ về làm thơ
Đường xa cách nẻo đôi bờ
Cho tôi mê mẩn lời thơ Tình người!


Em về núi đá chơi vơi...
Hoàng hôn đổ bóng, mây vờn, nghiêng che
Thương em chân lội qua khe
Gập gềnh đá núi,chênh vênh cổng trời

Uớc gieo con chữ cho đời
Nâng bàn chân nhỏ ở miền xa xôi
Mắt nai ngơ ngác ...nói lời:
Nặng tình với nghĩa ,trồng người trăm năm

Cao nguyên núi đá xa xăm
Lòng em sâu thẳm...nhất tâm lên trường
Em đi chan chứa tình thương
Vui đàn em nhỏ ,dặm đường quên thân

Chiều vàng, hoa cải mùa xuân
Màn sương voan mỏng vương choàng vai em
Vẳng vang vó ngựa êm êm...
Tiếng chim ríu rít ,tiếng khèn bên em !

..........................................................

Cảm ơn TQ Hồng Thu
Cho tôi say đắm" lời du" dịu hiền
Học thầy ,học bạn triền miên
Học tình ,học nghĩa ,học thiền tu thân

Gửi

2 nhận xét:

Gachinnguachin@gmail.com nói...

Thử một phương án cho khổ thơ này ( chỉ là thử cho vui nhé, chứ không phải sửa thơ của bạn KX,tôi tạm gọi bạn là Khách xa-> KX thay cho từ ND mà phần lớn BT phản đối)
.......
Em về núi đá chơi vơi
hoàng hôn đổ bóng, lả lơi mây vờn
Em đi bóng núi chập chờn
gập gềnh bước nhỏ, chon von cổng trời.

Ứơc gieo con chữ cho đời.....
Từ lả lơi này hơi 'lả lơi' nhưng là từ tâm đắc của anh HG, đưa vào đây có vẻ 'hợp lý' :))'chập chờn' với 'chon von' vần ơn cũng gần với vần on- dùng tạm.( 'cô đơn cổng trời' thì sao nhỉ)
Trả lời Rất cảm ơn các anh chị TT,Tôi vẫn thích thay từ "đèo" hơn dùng tư "lả lơi"vì đây là ý tứ của khổ thơ nhưng cũng là tư tưởng,tình cảm đến cuối bài,tôi dùng hình tượng đó để cảm phục ý chí của người con gái miền xuôi chỉ "lung linh"như vậy chứ không" lả lơi"và cũng không"cô đơn cổng trời"đâu ạ !

Gachinnguachin@gmail.com nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.