...Mưa! ...còn rơi mãi mưa ơi...!
Sao không ngừng trút ,cho lòng em vơi...!
Buồn ơi!...buồn lắt ...buồn lay...
Để mưa thấu đất...qua ngày qua đêm.
Thân em gái phận -" Mưa thềm" ! *
Tình đầu ai phước,đặng chung tình đời.
Nỗi buồn!... sao nói thành lời..?
Nỗi đau !... lỡ cắt... để đời dở dang...
Nhân duyên, phận ấy đã mang... ?
Không người lính chiến ,lẽ thành phu thê.
Em xưa mang trọn lời thề !
-"Chẳng người vợ lính ,ở vầy ...cho xong."
Em !
Một thời, gái thắt lưng ong,
Người sang chức trọng,chẳng màng với cao.
Tìm anh người lính năm nào,
Xông pha trận mạc,con tim gửi vào.
Con người, biết sống hy sinh
Vào sinh ra tử ,chẳng hề háo danh,
Biết rằng em đã lấy anh
Cuộc sống nghèo khó, gian truân xá gì .
Tự hào em đỗi tự hào!
Thương thân một nỗi, -Tình yêu... chảng bàng...?
Chẳng hay , không phận giầu sang...?
Cha hy sinh từ bé-Mẹ nghèo, đông em...?
Anh!
Hay là phận này chẳng duyên...!
Tình yêu anh để- Tình nào... anh yêu...?
Chẳng duyên sao cứ lấy nhau.
"...Đến sau rửa bát ,ấy là phận em"...?
-Hỏi người " chị lỡ" mà xem !
Nghe câu buông ấy -"Là người- tỉnh - ngây...?"
Biết rằng : Có trước... đến sau ...
Lòng em chua chát ... -Con tim ,bẽ bàng...!
Mưa !...mưa !... cho suốt đêm dày.
Cho vơi nỗi cực...-Một đời phu thê !
-Hỏi trời - Trời có thấu không...?
Có chăng còn nghĩa...? -Nên duyên vợ chồng...?
- HẬN MÌNH .
Hà Nội -8-2012
( * Hạt mưa ngoài hiên nhà !
3 nhận xét:
Hà Nội mấy ngày nay mưa nhiều quá.Trời đổ mưa lúc như trút... lúc dầm dề...như mưa bão trong lòng ta vậy...!Buồn...
Cuộc sống thật đa chiều ,khiến con người ta phải suy nghĩ... trăn trở...không thể chỉ biết nói đến cái đẹp cái tốt.Nhưng cái đằng sau... cái bên trong...sự thật...mà người đời nên nhìn vào chính diện, mới thấy hết được sâu xa -Bản chất một con người.
KHông ai muốn vạch áo cho người xem lưng.Nhưng sự thật vẫn là sự thật và rồi cái gì đến,nó vẫn đến...
Đăng nhận xét